Mục đích của linh hồn

Categories:BLOG
Vy Lan

Lúc nhỏ mình sống ở quê, vùng giáp ranh với tỉnh Lâm Đồng, nó cũng khá cao so với mực nước biển. Nơi ấy quê đến nỗi ruộng đồng bao la, đường đi chưa được rải nhựa, ngẩng mặt lên nhìn bầu trời như thể sát tầm tay mình. Mình thích dải ngân hà vắt ngang như nhánh suối nhỏ reo vui tí tách trốn kĩ sau các lùm cây to (chắc do lúc đấy mình bé quá, chứ giờ thấy chúng nó tí tẹo =))) có những đêm thức giấc, mặt trăng to tròn, sáng rõ chiếu thẳng vào ô cửa sổ hướng Đông phòng mình. Mình may mắn có được chiếc phòng riêng ở vị trí đấy, hạnh phúc suốt bao năm.

Hồi đó mình cứ mong đợi những tháng cuối năm, vì như thế mới thấy một cụm sao có hình chiếc nơ. Mình mê mẩn ngắm nó, tự link các ngôi sao với nhau lại thành chiếc nơ. Dù không biết khái niệm chòm sao gì cả (không có phương tiện truyền thông nào lúc này), mình link chính xác các ngôi sao lớn của chòm Orion thành một cụm, và đặt tên nó là Cụm Sao Cái Nơ =)))) chẳng đứa trẻ nào quanh nhà chơi với mình trò này, chúng nó bảo mình vớ vẩn. Mình đành chơi một mình, tất cả các trò liên quan đến kết nối và nắm bắt ý nghĩa từ thiên nhiên, cây cỏ. Mình không thèm biết tên của chúng nó =)) mình không có cảm giác quen thuộc với khái niệm của con người. Mình chỉ gọi tên mọi thứ theo vốn từ ít ỏi của mình.

Mình đoán mình đã xuống từ một vì sao nào từ phía chòm Orion đấy. Từ nhỏ xíu đã thấy khó chịu với cung cách của loài người, và không thích chiếc cơ thể liên tục đòi hỏi này. Mình chỉ thích mấy lúc đắm chìm trong dòng tâm tưởng nào đó mà có thể quên đi thực tế là mình đang bị giam cầm trong chiếc cơ thể trên mặt đất này. Nhưng mình thấy mọi thứ thật sự lạ lẫm, và mình tò mò hết thảy những thứ trên mặt đất. Không phải kiểu tò mò của con nít, mà là kiểu tò mò của một linh hồn chưa quen thuộc với mặt đất này =.= mọi thứ rất lạ lẫm và kì quặc. Mình không hiểu vì sao mình có thể lớn, vì sao từ một cái hạt thì cây nó mọc, vì sao mình bị lửa đốt cháy, mình không hiểu về cơn đau, không hiểu về cung cách mà cơ thể nó thông báo tín hiệu nguy hiểm cho mình. Mình làm nhiều trò ngu xuẩn tự hại thân, mà cũng suýt hại những đứa em bên cạnh. Nhưng mình không có ác ý, mình chỉ không biết làm những trò như thế là gây hại cho cơ thể vật lý thui ? khổ lắm, mình bực mình ba mẹ, một người đàn ông nông dân bám đất cây gì cũng rành, một người phụ nữ rành rẽ thức ăn món gì cũng biết. “Tại sao phải làm thế?” – “Để sống chứ con”. Mình trầm tư về chữ “sống”, trông có vẻ rất lạ. Dĩ nhiên, mình vẫn cảm nhận được sự bất an do cơ thể cảnh bảo trước mỗi hiểm nguy, nhưng mình bảo chúng vớ vẩn, và vẫn làm trò nguy hiểm đấy.

Về sau mình đã biết sợ hơn, thôi không làm mấy trò rồ dại nữa. Vì như thế, cơ thể nó mới để yên cho mình bay bổng lên không trung.

Ngày trước, nhìn lá số của mình, sf đoán có lẽ mình làm nông dân nhiều đời. Mình thấy không hợp lí, vì mình chẳng biết gì về sự sinh trưởng của cây cối, cấu trúc hay hình thái đất đai, cũng chưa từng trồng được gì ra hồn, cũng thiếu sinh lực ham sống (mình hay nghĩ chết thì.. làm lại, như kiểu chơi game thui, quan trọng là trải nghiệm và tích lũy phẩm hạnh, những thứ không bao giờ mất đi). Với một pha trăng cuối thế này mà thiếu kết nối với mặt đất, rõ ràng là nhiều đời trông mình khá thất bại với các bài học với vật chất trên mặt đất. Mình không rõ mình đã có những bài học như thế nào, nhưng chắc chắn chưa bao giờ học làm nông dân. Cùng lắm là sinh ra trong gia đình nông dân nhiều đời, hoặc sống giữa rừng rậm cây cối nên trông chúng nó thì thấy quen thuộc.

Mấy hôm nay đọc nhiều hơn về các sinh vật khác. Mình nhớ ra mình đã từng là dạng sinh vật trên trái đất, dù chưa lâu, thường xuyên có những đặc điểm:

– luôn chăm chăm vào mục tiêu của mình và tìm cách tận dụng nguồn lực xung quanh để đạt được mục tiêu đấy

– cơ thể bé nhỏ và trông vô hại

– hay lẩn trốn và thích sống một mình

– nơi ở xập sệ, bừa bộn và thiếu tiện nghi, chỉ toàn chứa những vật dụng phục vụ cho mục đích đời đấy (ví dụ làm hoạ sĩ thì chỉ toàn màu vẽ và vải)..

– khá thành thạo trong việc sử dụng công cụ hay máy móc, học hỏi cách sử dụng và thích ứng với chuỗi vận hành khá nhanh

– lười giao tiếp với cộng đồng, sống cách xa cộng đồng, không thích đời sống gia đình, tình cảm nhưng thường xuyên bị đưa vào kịch bản phải quan tâm đến đối tượng nào đó dù ở gần hay xa

– có thể vì thế mà nơi trú ngụ thường là trong rừng, trong hang động, do vậy mà mình thấy quen thuộc khi lăn lộn trong nương rẫy của ba hồi lúc nhỏ

– nhưng vẫn biết cách mượn lực từ bất kì ai mà mình cần

– có khả năng biến hình, vì thường ngày nhếch nhác luộm thuộm như mấy bà phù thuỷ già, nhưng khi cần mượn lực từ đối tượng nào thì có thể biến hình cho tươm tất và tử tế làm đẹp lòng đối tượng đấy

– ghét sự ràng buộc, bởi vì cần tự do để đạt được mục đích

– do thế, mình không được gọi tên là shaman hay wicca hay bất kì danh xưng nào cần tuân theo nghi thức, cùng lắm là một sinh vật biết cách biến hoá và mưu mẹo để luồn lách tới mục tiêu

– nhờ vậy mà mình cũng không thoả hiệp với cái xấu (theo khái niệm của mình thì có vẻ như cái xấu là những gì sẽ cản trở quá trình tiến hoá của linh hồn khác) nhưng cũng không quá hứng thú việc hăng hái giúp người, trừ khi mục tiêu của người đấy có ích cho mục tiêu của mình 

– những mục tiêu mình thường theo đuổi có vẻ như trực tiếp đi đến nhu cầu giải thoát của mình, đại khái như mình không thèm chiều theo lòng tham hay mong muốn vô lý từ người khác, nhưng nếu mục tiêu của họ mang đến sự phát triển tâm linh thì mình rất sẵn lòng hỗ trợ, vì điều đấy cũng đồng thời giúp mình tiến triển

Gõ tới đây thì thấy giống phù thuỷ sống trong rừng =)) dạng sống ẩn dật và kì dị mà không ai muốn bén mảnh đến trừ khi có việc gấp lắm cần sự giúp đỡ từ mình. Hiện nhiều người đã từng nhìn thấy lúc mình đang tập trung vào công việc, cũng có cảm giác tốt nhất không nên xía mũi vào chuyện của mình vì mình dễ nổi cơn thịnh nộ. Đọc Chúa Nhẫn thấy dòng này mô tả khá giống mình “Đừng xía mũi vào chuyện của phù thủy, vì họ tinh quái và chóng giận.” 

Đối chiếu với lá số chiêm tinh thì cũng hợp lý lắm, vì đời này mình có nhiều thói quen không được xã hội, gia đình hay giáo dục chấp nhận – vì mình từ chối làm theo những yêu cầu vô lý (dễ thấy nhất là từ khi mình bắt đầu có ý thức, mỗi khi nhà trường ép buộc phải tiêm vắc xin, mình giãy đành đạch phải tới 5-6 ông bác sĩ đè xuống mới tiêm cho mình được, mẹ bảo mình nhát đòn sợ đau, nhưng mình nhận ra mình ghét bị ép buộc kiểu social như thế). Ban đầu mình thấy vất vả để chấp nhận bản thân, nhưng nay hiểu rồi thì thở phào nhẹ nhõm kiểu lý giải đơn thuần thôi chứ không phán xét. Kiểu như là hiểu nhân của mình là hạt xoài không thể bỗng dưng lớn lên mọc ra trái cam được =)) btw mình có khả năng thích cả xoài lẫn cam cho nên khi mình hiểu mình là nhân hạt gì thì vẫn chấp nhận không chê bai. Chỉ cảm thấy khổ sở khi chưa hiểu vì sao mình mọc ra trái xoài thôi hihi

Tiếp theo thì sau khi lòi được ra đống này, mình vẫn không suy suyển mục tiêu là giải thoát. Vâng, hiển nhiên giải thoát có nghĩa là không luân hồi ở game trái đất nữa, thì mình không còn phải ở lại nơi này. Mình không ghét nó, nhưng cũng chả thiết tha. Đó là lí do mọi người thấy mình lười chơi bời tụ tập. Mình tiếc thời gian, mà cũng không thấy đó có gì vui vẻ. Nếu một hoạt động nào đó có lợi cho sự giải thoát, linh hồn của mình rất phấn chấn lao vào. Dĩ nhiên nó cũng phải đấu tranh với ham muốn trần tục của cơ thể, và đôi khi tư duy của mình lý giải sai tình huống. Nên mình có nhiều lựa chọn sai, dẫn đến out game và vào chơi lại =))) dù sao, skill vẫn là skill, nó không mất đi. Mình cứ thế tiếp tục tiến lên thôi.

Nhiều người không thấy việc giải thoát có gì thú vị. Nhất là những linh hồn trẻ còn ham chơi, và những linh hồn quen với trái đất quá mức. Những người đấy không tin những gì mình nói, cũng không hiểu nổi mình làm cái quái gì trong cuộc đời này. Mình chỉ giữ nguyên cái mục tiêu giải thoát, còn hành vi thì thay đổi lia lịa đặng luồn lách cho dễ tiến đến mục tiêu. Họ thấy mình linh tinh, vì họ thấy mình thay đổi mục tiêu ngắn hạn nhanh chóng mặt. Mình sợ tốn thời gian vô cùng, nên nếu mục tiêu trước mắt nhắm không đủ điều kiện thực hiện, mình đổi luôn sang mục tiêu nào khả thi hơn. Điều này rõ ràng có ích đối với loại sinh vật như mình. Đọc lại những status cũng trên page này những ngày đầu (tầm năm 2015 nhỉ?) đến nay đã thấy mình phát triển rõ rệt.

Ví dụ mục tiêu ban đầu là cưới chồng đẻ con đặng nhận lấy bài học từ sự sáng tạo sinh trưởng, nhưng mục tiêu này khó quá (mình gần như loading được 80% rồi), nên bỏ. Mình chuyển qua mục tiêu vào chùa tu tập, mình tìm hiểu và dấn thân ít lâu, nhận ra nó có vẻ cản trở mình nhiều hơn là hỗ trợ phát triển, lại bỏ. Mình chuyển sang mục tiêu vào rừng ở, với tình hình nông nghiệp hiện tại, vào đó không khả thi tí nào, mình lại bỏ. Cuối cùng mình chui vô một cái nhà to ở tít trong một cái hẻm cụt rìa thành phố, khu ở toàn người già dân trí về hưu, cần nguồn lực nào có nguồn lực đó, nhưng yên tĩnh và không bị ai quấy nhiễu. Ở đây cũng được tầm 3 tháng rồi, mình phát triển tâm linh đáng kể. Tính ra, vẫn là mình quen thuộc với việc được yên một một chỗ kín đáo không ai làm phiền, thậm chí không có cám dỗ để cảm giác của cơ thể chi phối, thì mình mới đủ bình tĩnh làm việc cần làm được.

Cũng ở đời này, mình bắt đầu nghiêm túc đọc nhiều sách của loài người hơn. Đời trước chỉ đủ vốn từ để trao đổi đạt được mục đích thôi. Nay thì nhận ra không thể chơi game ở trái đất mà từ chối tiếng người trái đất được. Nhất là Phật pháp – hướng dẫn cách chơi game trái đất hữu hiệu nhất hiện tại mình có thể phát hiện ra được.

Thế nên các bạn thấy mình ngơ ngáo trong ngôn ngữ, nhưng mạch hiểu biết có vẻ khá dạt dào. Chỉ cần kích hoạt đúng mạch, nguồn hiểu biết sẽ tuôn ào ạt.

Mình nhớ ra toàn bộ điều này khi bắt đầu có một góc linh tinh cho bản thân dùng tarot và đọc sách. Sau đó đọc một loạt mấy cuốn về bài học linh hồn và ngay cùng lúc đó nhớ ra mang máng vài mảnh kí ức rời rạc, và cú chốt là khi đọc Chúa Nhẫn cùng song song đó là mấy cuốn về phù thuỷ và các sinh vật huyền bí khác. Khi nhớ về tiền kiếp, mình nhìn thấy tương lai luôn. Mình biết sắp tới sẽ làm gì, bớt hoang mang trước những quyết định vô thức những năm qua rất là nhiều ❤️❤️ linh hồn của mình quả thật thông thái và nhất quán.

Author:

Trả lời

Name*
Email*
Url
Your message*

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>