Lan Vy

ngây thơ

tò mò

chân thành

nhiệt tâm

0

Chưa có sản phẩm trong giỏ hàng.

Lan Vy
Lan Vy
Lan Vy
Lan Vy
Lan Vy

ngây thơ

tò mò

chân thành

nhiệt tâm

Blog Post

Một chuyến Ấn Độ

Tháng 10 16, 2024 Review
Một chuyến Ấn Độ

Mục đích của chuyến đi Ấn lần này của mình là để tham dự khoá Vipassana 20 ngày theo lời giảng của thầy S.N. GoenkaMình chưa nghĩ sẽ đi sớm vầy (mình hay trì hoãn khi chưa hiểu rõ điều sắp phải làm), cũng chưa ngờ là được có cơ hội để đi xa trong năm nay. Mình chỉ dự định tặng quà sinh nhật năm 29 tuổi cho bản thân bằng 3 khoá thiền trên Buôn Hồ. Nhưng bác Thổ dí mình, thẻ tích điểm của con đổi được quà to hơn, con đổi luôn đi bé vì bác sắp hồi vị, sắp renew cái thẻ rồi. Lẹ Lẹ Lẹ.

Vậy là mình tuỳ tiện xin phỏng vấn, được cô giáo chấp thuận cho đi khoá dài ngày, suy nghĩ trong đầu chắc đợi cuối năm kiếm được xíu tiền rui đi (thì vẫn kịp trước ngày bác Thổ hồi vị). Nhưng khi tham gia group zalo các đoàn VN tham gia khoá thiền dài ngày ở nước ngoài có phiên dịch, thì trong năm này chỉ có khoá 20 ngày tại Ấn Độ có phiên dịch mà thôi. Vậy là mình lập tức liên hệ các anh chị trong nhóm để nhờ hỗ trợ giấy tờ tham gia. Tính ra là quá bất ngờ lun.

Nói tóm lại, chuyến đi này vừa gấp lại vừa hên nhiều phần. Mình cứ đi theo mọi người, ai rủ đi đâu thì đi nấy, được tính toán, sắp xếp, lo toan cho mọi công đoạn. Mình chỉ có thơ thẩn bám theo mọi người để thụ hưởng thôi. Cho nên chiếc rì viu này thực tình rất vô dụng :v không thể giúp bạn tự tổ chức một chuyến đi cho riêng mình đâu. Đọc lấy hương lấy hoa thì ổn. Mà mình không chắc là mấy tấm ảnh hời hợt của mình gọi là thể hiện tốt hương hoa ở vùng đất thiêng này hông nữa.

Dù sao thì, MÌNH ĐÃ ĐƯỢC SANG ẤN ĐỘ. Xem như đây là một bài truyền cảm hứng đi ha.

1. Giấy tờ và tiền tệ

Trong số các nước mình từng ghé chơi có yêu cầu visa, Ấn Độ là nước dễ dàng nhất trong các thủ tục giấy tờ. Chẳng phải chứng minh tài chính, cũng không phải phỏng vấn hay bất cứ hình thức kiểm tra nguy cơ nào. Kiểu mày thích ở lại nước tao thì tao cũng welcome chứ có chi mà phải ngăn chặn =))) đất chật người đông nhưng thêm người nữa thì vẫn dui chứ sao.

Nói xàm vậy thui, mình được một anh trai trong ban dịch thuật của hệ thống Vipassana Việt Nam làm visa online hộ. Trong khoảng thời gian mình còn phục vụ 2 khoá ở Buôn Hồ, thì giấy tờ hồ sơ của mình được ảnh hoàn tất chóng vánh. Kiểu đến ngày đi chỉ có giơ cái mail ra, có mã vé máy bay và mã visa, vậy là xong.

Tiền để sử dụng bên Ấn là đồng rupee. Có điều mọi người dặn cứ cầm theo dollar Mỹ để đổi tại Bodhgaya cho rẻ. Chứ đổi rupee ở VN bị đắt. Tỉ giá của dollar thì mình hong nhớ lắm, mình chỉ nhớ là mình đổi 100$ ~ 8600 rup. Sau đó, mình được bạn Rahul là chủ khách sạn Rahul bên í đổi tiền Việt thẳng giúp mình luôn vì bạn í có mẹ nuôi người Việt. Tỉ giá tính ra vẫn ổn áp, tầm 1.000vnđ~3,3rup. 

Mắc cười là đổi ra được một xấp tiền lẻ, cầm trên tay trông mình giàu có lắm, vì mình chưa kịp quen với tỉ giá bên này nên được thực tập xài tiền rộng tay hơn. Cũng nhờ chuyến đi này mà mình giảm bớt nhiều phần tư duy keo kiệt bủn xỉn của bản thân hơn, trở nên hào phóng và chủ động chia sẻ vật chất, chăm lo thức ăn cho mọi người xung quanh hơn.

2. Đi cùng nhau nhưng không phiền nhau

Mình hay đùa là nếu muốn đi nhanh thì đi một mình, còn nếu muốn vừa phiền vừa chậm vừa cãi cọ bực mình thì hãy đi cùng nhau. Nhưng đây là lần đầu mình được thuộc về một nhóm hợp tác ăn ý đến vậy. Nhiều cô chú trong đoàn cũng được hỗ trợ giấy tờ gọn nhẹ như mình. Tạo cảm giác mau mắn trong ý muốn du học của mọi người trong đoàn. Trộm vía mình cảm thấy đoàn này đi rất nhẹ nhàng, thuận lợi. Không xảy ra bất kì sự cố ngoài ý muốn nào (mất đồ, bị cướp, bị thất lạc đoàn, bệnh tật,…). Trong đoàn có chút phiền lòng giữa người này với người kia, cũng phải chờ đợi nhau, cũng hiểu nhầm ý này lời nọ, nhưng không xảy ra mâu thuẫn nào quá to tát vì ai cũng dĩ hoà vi quý, nhẹ nhàng tình cảm.

Tóm lại, mình đùa với mọi người là mình đốt hết âm phước cho chuyến đi này để được bình yên từ ngày đầu đến ngày cuối. Thế nên mọi câu hỏi xoay quanh các nguy hiểm tại vùng đất này, cách bảo vệ bản thân, cần chú ý rủi ro gì… mình hoàn toàn mù tịt huhu. Đọc rì viu này sẽ tạo cảm giác như mình được bước vào vùng đất thần tiên của Tinker Bell vậy, luôn có quý nhân giúp đỡ, có đồng môn yêu quý, có thầy giỏi bạn hiền, được ăn ngon, được có nơi ở sạch sẽ…

Mà người Việt Nam mình hay sang đây nhận con nuôi, rồi giúp đỡ cho các bạn nhỏ bên đây có cơ hội được học tập, được có nghề nghiệp ổn định tới khi kết hôn thì mới tự thấy là xong trách nhiệm của mình. Mình thực sự rất nể phục những người cô, người chị đã có những quyết định rất tuyệt vời í. Vùng đất này vì vậy mà rất ưu ái người Việt. Các bạn bán hàng học nói tiếng Việt để thuận lợi giao dịch và hỗ trợ khách du lịch ghé đến. Không chỉ tu sĩ, mà nhiều cư sĩ chọn ở đây lâu dài để học tập và hưởng lợi từ những rung động tốt lành của từ trường nơi đây.

Có mấy chuyện vui vui là các anh trai bên này khoái con gái người Việt Nam lắm, bảo là thích cưới vợ Việt vì con gái VN giỏi giang, tháo vác, độc lập. Mấy bạn í học nói tiếng Việt để dễ tán gái nữa cơ :))) Khác với trên truyền thông, mình thấy các bạn trai ở đây có ăn học, lịch sự và giỏi giang. Các bạn chăm chỉ tích cóp và mong một ngày được gặp một cô gái tốt để cưới làm vợ.

3. Từ TP.HCM đến Bodgaya

Đoàn mình có chuyến bay đêm từ TP.HCM đến sân bay quốc tế Kolkata là tầm sáng. Từ sân bay quốc tế mới nối chuyến bay đến Bodhgaya là tầm chiều. Hồi xưa thì chưa có sân bay Gaya, nên thường mọi người bay từ VN sang Kolkata rồi sẽ đi tàu lửa qua Gaya. Sân bay với Nhà ga thì cũng gần nhau, cách nhau vài km, cả hai đều cách trung tâm thị trấn tầm 17km. Cả đoàn di chuyển về khách sạn bằng tuktuk, chia chi phí mỗi người tầm 200rupi ~ 60.000vnđ (ngang giá đi grabbike VN, mà tuktuk chứa được cỡ 50~60kg hành lí nữa ó).

Dừng ở Kolkata tầm 3 tiếng, mọi người tranh thủ làm thủ tục và ăn sáng+trưa. Lúc đó mình mới biết jetlag là gì =)) tự nhiên mất nhận thức rõ nét về thực tại, ăn gì cũng thấy không ngon miệng (chứ bình thường ăn ngon miệng ham ăn dữ lắm), cứ thấy bồn chồn buồn nôn, cảm thấy muốn đi vệ sinh nhưng không đi được, sợ phải nói chuyện với mọi người…

Nhà vệ sinh ở sân bay Kolkata đã khá bẩn so với tiêu chuẩn cơ bản của mình, sang Gaya là còn bẩn nữa. Kiểu nó không chỉn chu thơm tho, khô ráo, mà cứ ẩm ẩm nhếch nhác. Mà cái nư mình thích mặc quần dài lượt thượt, thế là cứ dính nước bẩn bẩn =))) Giấy vệ sinh bên này cũng bở bột, lúc mua thì đắt, nên cả đoàn ai cũng chuẩn bị nhiều giấy vệ sinh dai xịn rẻ tiền ở VN mang sang hết á. Với mình thì nhà vệ sinh bẩn cũng không thành vấn đề, tại hồi đi du lịch bên Đài Loan, mí nhà vệ sinh cũng kinh dị á. Mà nói gì đâu xa, mấy khu du lịch ở VN cũng dã man hông kém =))) mình chỉ chê vì đây là sân bay thui, trông kém chuyên nghiệp.

4. Lần đầu đến Bodhgaya Temple

Ngay khi vừa đến khách sạn, nghỉ ngơi được một chút. Cả đoàn vội vã dẫn nhau ra đền Bodhgaya. Có lẽ ai cũng trong đoàn cũng giống mình, lần đầu được đến vùng đất thánh, nên vẻ mặt ai cũng tràn ngập ánh sáng mong đợi, chẳng còn chút mệt mỏi nào từ chuyến đi dài vừa xong.

Mình đã chẳng có hình ảnh nào từ lần này cả. Tạm nhặt được một bức ảnh trên website chính thức của Bodhgaya, thể hiện đúng nhất cảm giác mà nơi đây mang lại cho mình khi lần đầu đến gần như vậy.

CẢM GIÁC TRỞ VỀ NHÀ. CHOÁNG NGỢP.

Mình biết mình đã đi lạc quá lâu. Đây là nơi mình thuộc về. Trái tim mình tràn ngập niềm rung cảm, ngọn lửa ấm áp lan toả từng ngóc ngách tế bào. Mình đứng sững và nước mắt cứ thế chảy dài không ngớt. Sự xúc động của mình thật đột ngột, bởi mình chưa nghĩ về ý nghĩa của danh từ “Tứ động tâm”, ngay khoảnh khắc này, mọi hiểu biết tự đến tự sáng rõ. 

Mọi người chuẩn bị sẵn mấy tấm lót để ngồi thiền dưới tán lá của cây Bồ đề. Sau khi đảnh lễ tượng Phật ở đền chính, tìm được một chỗ đủ rộng rãi cho cả nhóm ngồi. Cảm giác thật êm dịu và tỉnh táo. Rất khó mô tả thành lời, nhưng nếu bạn thường xuyên cảm thấy dao động, bất an và mù mịt tâm trí, thì có thể tạm hình dung trạng thái lúc này của mình là không có mặt những bất tịnh đó.

Mình phải chia ra lần đầu và lần sau, vì giữa hai khoá thiền là chuỗi 10 ngày ăn dầm nằm dề ở cái đền này. Cảm giác dĩ nhiên rất khác với lần đầu chạm ngõ nơi đây. 

5. Khách sạn và mua sắm 

Có nhiều lựa chọn về nơi ở cho mọi người, thì đi du lịch ở đâu cũng vậy thui. Nhưng đoàn mình chọn khách sạn bình dân, vẫn đầy đủ tiện nghi. Giá khách sạn mặt bằng chung cũng không rẻ hơn dạng hostel ở VN là bao, chất lượng cũng cỡ cỡ đó à. Nơi mình chọn ở là khách sạn Rahul, mới được xây nên sạch sẽ cao ráo, đối diện là một cánh đồng bao la mát mắt vô cùng thích. Chứ có anh chị chọn ở khách sạn lâu năm khác, hoặc khu nhà ở của các chùa nó ẩm thấp và tối tăm. Mình nghĩ năm sau quay lại, mình vẫn sẽ chọn ở khách sạn Rahul. Nhưng có thể khách sạn sẽ được sửa chữa xịn hơn, và đường đất trước nhà sẽ đổ nhựa (cá nhân mình thích đường đất hơn, nhưng có vẻ bất tiện cho người dân sống ở đây).

Chợ ở đây có 2 dạng, một dạng bán thực phẩm, nông sản địa phương như chợ làng quê VN, và một chợ gồm các cửa hàng bán đồ ngoại nhập, hoặc đồ xuất khẩu xịn xịn. Nói chung không thiếu thứ gì, chỉ thiếu vài thức ăn uống đặc trưng VN như là nước mắm thui (mà mình cũng chưa nghĩ ra thêm gì khác nữa). Nên mình vẫn cảm thấy thuận lợi mua sắm mỗi lúc cần bất cứ thứ gì. Mình còn sắm được vài bộ Salwar Kameez xinh ơi là xinh kiaaa, sẽ khoe ở mục sau.

Mình quên chụp cả hai kiểu chợ ở Gaya cho tới tận ngày cuối cũng vẫn mải mê ngắm nghía mà hong có được bức ảnh nào. Nên tạm thời mượn ảnh phóng sự của các Phật tử theo chân ngài thiền Sư Ottamathara đi khất thực sáng sớm tại khu chợ làng cho mọi người dễ hình dung bối cảnh nơi đây ha. Đây cũng là đoạn đường mình có thể đi bộ từ khách sạn Rahul đến đền Bodhgaya, chỉ mất tầm 10p.

Có một đặc trưng tại nơi đây là đàn ông đi làm, còn phụ nữ chỉ ở nhà. Nên sẽ không lạ gì cảnh người bán hàng ở chợ chỉ là đàn ông, và người đi mua rau cá về nấu ăn cũng là đàn ông nốt. Rất khác với kiểu gia trưởng ở VN. Mình thì lại có chụp một anh bán rau trên đường đi hành hương từ Rajgir đến Kushinagar với chiếc cân cổ điển chỉ được thấy trên phim ảnh haha.

6. Thức ăn

Một vài món ăn mà mình đã được ăn ở chợ và trường thiền mà mình rất khoái (còn hỏng khoái thì quên ời). Nhưng mà đồ ăn ra thì mình ăn sạch mất, nên ở đây chỉ có tên và mô tả, khum có hình ảnh đâu nha huhu đọc món nào thấy nguyên liệu hay hay thích thích thì tự search google thim đi :((

  • Đậu Hà Lan tươi, mua về luộc chín nhai như snack thanh ngọt mát dịu huhu mê
  • Trà sữa masala, quy trình nấu gồm sữa bò được nấu trong một chiếc nồi lớn, cho thêm đường và nước vào để tạo độ sánh, rồi cho thêm nhúm trà (có vài thứ gia vị trong đó) và khuấy đều, cuối cùng cho vào rất nhiều gừng giã nhuyễn để tạo độ cay
  • Nimbu Pani là nước chanh nóng được nấu với đường và thì là rang, amchur thơm và muối đen. Nó có vị ngọt và mặn, được người bán rong mang theo trong cái bình giữ nhiệt.
  • bánh quy handmade lẫn bánh quy xuất khẩu, bơ đậu phộng hãng Sundrop loại crunchy nhai vui mồm, sandwich
  • Các món cà ri ăn với bánh chapati/naan. Nước sốt cà ri nấu từ sữa chua, sữa tươi, kem, có dạng sệt sệt, màu vàng tươi, cam hoặc đỏ nâu tuỳ nguyên liệu, có vị vừa chua vừa béo ngậy đặc trưng nấu chung với rau củ, đậu hoặc thịt gà. Bánh chapati/naan là một loại bánh mỳ kiểu Ấn, làm từ bột mì, chút muối và nước, và nướng bơ. Nên rất thơm bơ và béo bùi.
  • Cơm trộn Biriyani phiên bản chay. Ở đây mọi người chuộng dùng gạo Basmati (hạt gạo khi nấu lên nó thuôn dài như sợi mì vụn), tẩm với nghệ tây, các loại rau thơm, hành tỏi, các loại đậu và thảo quả rồi nấu khô. Vì hạt gạo tơi, không quá dẻo nên cảm giác như ăn cơm tấm SG vậy. Nhưng lúc gọi món này nên dặn là less salt vì nếu hong sẽ mặn hơn khẩu vị người Việt mình.
  • Palak Paneer bao gồm rau bina và phô mai và các loại gia vị đặc trưng. Ăn cục phô mai mềm mềm béo béo siu mê, có hương vị nhẹ nhàng, dễ tiêu hoá. Kiểu người Việt chưa quen mấy món nặng mùi thì món này quá là ưng ý.

  •  Aloo Tikki, một loại bánh nhỏ nhưng có vỏ, ăn một chiếc là no một buổi luôn. Nó được làm từ khoai tây nghiền, sau đó trộn với hành tây, rau mùi và gia vị đặc trưng. Sau đó sẽ được nắn thành những viên tròn dẹt rồi đem chiên lên cho vàng đều. Món này được ăn kèm với loại nước sốt đặc biệt mang vị chua và ngầy ngậy khi trộn từ hỗn hợp sữa chua và me. Mình được phục vụ món này trên tàu lửa tốc hành. Mấy chị đi cùng thì chê, nhưng mình khoái lắm trời ăn hộ cả phần mấy chị huhu
  • Pani Puri là một loại bánh ăn nhẹ, có lớp vỏ giòn, hình tròn, bên trong rỗng. Khi mình hỏi mua thì người bán dùng tay làm thủng một lỗ nhỏ trên bánh và cho nhân vào bên trong gồm khoai tây nghiền trộn đều với đậu Hà Lan, hành tây cắt nhỏ, giá đỗ và thêm chút gia vị đặc biệt. Bán ở khắp nơi trên đường phố.
  • Kheer được gọi tiếng anh là pudding, nó là món sữa gạo. Được nấu từ sữa đun sôi, với đường thốt nốt, và gạo Basmati. Xịn hơn chút thì thêm các loại hương vị, trái cây sấy khô, hạt, bạch đậu khấu và nghệ tây. Ăn vào mềm mượt, béo thơm huhu. Món này nổi tiếng một phần vì đây là thức ăn mà nàng Sujata cúng dường Đức Phật ngay khi ngài rời khỏi Khổ Hạnh Lâm sau nhiều ngày nhịn đói.
  • Falooda kèm kem lạnh, được làm bằng cách trộn siro hoa hồng, sợi mì mỏng (cũng bằng bột mì) và hạt húng quế ngọt với sữa.
  • Sữa chua lassi bao gồm sữa, đường, nước hoa hồng và các loại trái cây nghiền như xoài, chuối, đào,… loại ngọt thì mới mê nha, trong trường thiền hay phục vụ loại truyền thống mặn mặn thì hơi khó uống.
  • Bánh sữa chiên Gulab Jamun là những viên bánh vàng ruộm với lớp vỏ giòn, ruột mềm xốp thơm ngon mùi bơ, sữa. Mình được ăn hai lần trong khoá thiền, sau khoá mới lò dò đi tìm ở hàng quán để ăn lại, nhưng hong ngon như trong khoá thiền đâu hihu.

Một điều đặc biệt mà sau khoá thiền 20 ngày tại Dhamma Bodhi, mình tìm hiểu về ẩm thực thì phát hiện ra thực đơn ở trường thiền theo các nguyên tắc chặt chẽ của văn hoá Thali, tức là một mâm cơm phải đảm bảo đủ 6 vị của Ayurveda, thế nên thường phục vụ nhiều hơn 6 món để đảm bảo thiền sinh được cân bằng dinh dưỡng và thần khí. Nhưng Dhamma Bodhi thì tài chính dồi dào hơn các trường thiền khác ở các khu vực lân cận, nên mình mới có được trải nghiệm ẩm thực tuyệt vời như thế.

Mọi người ạ, mình quá hư rồi, sang bên đây mình chả ăn mấy trái cây (chê trái dứa, trái bưởi, trái cam, trái dừa bên này nha huhu), mà chỉ toàn ăn những thực phẩm chế biến từ sữa bò. Mình có chia sẻ đoạn ngắn ngắn vui vui trên fb cá nhân như sau
 

Bạn mình hỏi trà sữa Ấn ngon hông. Mình bảo mình suýt kiếm chồng Ấn vì trà sữa đây này =))) ở đây văn hoá trà sữa thích lắm, không thấy quán nhậu hay quán cafe, chỉ có tiệm trà sữa. Mọi người rủ nhau kiểu

– Uống ly trà sữa cho tỉnh táo (thay cho cafe)
– Đi uống trà sữa cho dui (thay cho bia rịu)

Thậm chí tiếp khách quan trọng cũng mời trà sữa, chỉ khác chất lượng trà và sữa. Khi đến một quầy bán trà sữa, người ta hỏi mình mua bao nhiêu ly, rồi mới đun sữa tươi (vắt từ con bò) và rải một ít lá trà mix sẵn thảo mộc vào sữa đang sôi. Sau đó đổ ra chiếc ly gốm (thay cho ly nhựa). Mình uống xong có thể giữ lại chiếc ly gốm đó luôn. Trà sữa uống nóng vậy í. Ở đây khí hậu nóng như đồng bằng sông Cửu Long nhà mình, nhưng uống gì cũng uống nóng/ấm, không dùng đá hay nước lạnh. Có nhiều loại bánh quy mặn/ngọt ăn kèm.

Mỗi ly đồng giá 10rp ~ 3.000vnd quá là rẻ rồi 🥹mỗi ngày mình làm vài ly vậy nên mặt nó tròn ra đó, k phải nhờ tu tập mà trông phúc hậu đâu =)))

Mà kem ở đây cũng ngon. Mình được cậu bạn Rahul chở đi ăn kem vài lần. Kem ngon là nhờ sữa tươi chất lượng. Mấy con bò ở đây được sống hạnh phúc lắm 😆 người ta nuôi bò như nuôi chó nuôi mèo, chúng nó nằm từ trong nhà ra tới ngoài sân ngoài đường, nghoe nguẩy cái đuôi thụ hưởng cuộc sống. Con bò hạnh phúc như zay làm sao mà sữa tươi hong chất lượng cho được 😆😆😆

7. Trang phục

Hai bộ đồ mình đang mặc được gọi là Salwar Kameez, là một loại trang phục được mặc với quần ống rộng nhưng hẹp lại ở phần mắt cá chân (salwar) và áo dài (kameez). Phụ nữ Ấn mặc như thường phục/casual wear, rất phong phú về hoa văn, hoạ tiết và chất liệu. Kameez có thể là một cái đầm form babydoll hay một chiếc áo dài có xẻ tà giống giống với áo dài cách tân VN. Trang phục thường được mang cùng với khăn choàng Dupatta, là một tấm vải dài, mỏng, thường được làm từ lụa hoặc voan, có thể được choàng qua đầu hoặc vai.

Các nhà mốt trên thế giới cũng thường xuyên phát triển các bộ sưu tập dựa trên form đầm tựa như kameez, gọi tên là babydoll. Có đợt mình mua của H&M và Mango tận mấy chiếc đầm tựa tựa vậy mặc rất thích, nên sang đây ưng được chiếc này là lấy luôn 😂😂😂

Trong trường thiền thấy các cô các chị mặc Salwar Kameez, Saree và Gagra choli. Saree và Gagra choli thì quá đẹp với chiếc khăn quấn quấn lụa là, mà giá cao lại quá cầu kì nên mình hong chơi nổi.

8. Chuyến hành hương đến các Thánh tích

Để tránh việc cái blog này quá dài dòng, mình sẽ dẫn link giới thiệu chi tiết từng địa danh cho các bạn tự tra cứu thêm nếu hứng thú ha. Tụi mình khởi hành từ Gaya thuộc bang Bihar, nên trình tự sẽ khác so với hầu hết các tour hành hương bay thẳng đến Sarnath ở bang Uttar Pradesh. Hành trình của tụi mình sẽ nương theo map này, không đi đầy đủ Tứ Thánh Tích vì chưa có nhiều thời gian và tài chính để sang Lumbini bên Nepal. Cũng chưa đi xa đến Thành Xá Vệ (là nơi có tích truyện trưởng giả Anāthapindika đã mua lại khu vườn của hoàng tử Jetakumāra với số vàng phủ kín mặt vườn. Cũng chưa có dịp ghé đến trường ĐH Nalanda. Mà hồi lúc đi cũng quá vội vã, chưa kịp học hành tử tế nên cũng cưỡi ngựa xem hoa, chưa biết điều gì về từng nơi mình ghé đến. Nên mình sẽ còn quay lại Ấn Độ để hành hương đầy đủ các địa điểm, với sự hiểu biết thấu đáo hơn.

Chủ yếu những dông dài này là cảm xúc của mình trong hành trình ngắn ngủi nhưng vô cùng quý giá.

Ngày đầu

  • Xuất phát từ Bodhgaya đi đến Rajgir (Thành Vương Xá). Đường đi vắng vẻ, quang cảnh sáng sớm mát mẻ trong lành. Mình ngủ dài trên suốt đoạn đường bởi còn dư âm jetlag ngày hôm trước. Chuyến đi êm ru, mơ màng.

Địa điểm dừng chân là Núi Linh Thứu. Quang cảnh thoáng đãng và rộng lớn. Để lên được đỉnh núi, nơi được Đức Phật ưa thích đến và là nơi mà Đức Phật thuyết giảng nhiều bài kinh quan trọng, tụi mình cần đi bộ lên một đường bậc tâng cấp bằng đá, có nhiều phân bò và người ăn xin ngồi hàng dài hai bên. Cũng giống như lúc hành hương ở các tỉnh miền Tây.

Tại đây, cả đoàn đi vòng quanh, đảnh lễ tôn kính Đức Phật và tọa thiền tầm 30p trong thời tiết mát mẻ, êm dịu. Ngay thời điểm đó, đang có một đoàn khác tụng vài bài kinh tiếng Pali và thực hiện vài nghi thức cúng dường. 

Tại đó, có hai hang động lớn được cho là nơi ở của Ngài Xá Lợi Phất và Ananda, một hang động nhỏ hơn được các bạn tranh luận là của Ngài Mục Kiền Liên. Nên cả đoàn chui vào đảnh lễ kính bái.

Vào trong hang bị ẩm thấp nên mình bị sổ mũi suốt cho đến tận trưa.

  • Từ Rajgir đi đến Vaishali (Thành Tỳ Xá Li). Cả đoàn dừng lại uống trà sữa ven đường. Ôi chao nó ngon khó tả, đây cũng là lần đầu mình được uống trà sữa đúng chuẩn Ấn Độ.

Địa điểm dừng chân đầu tiên là khu di tích Remains of Ancient Vaishali Kolhua, bao gồm

Trụ đá Ashoka là một khối đá sa thạch nguyên khối được mài bóng với tượng hình sư tử gắn trên đầu. Chiều cao 6.7 m trên mặt đất và một phần lớn bị lún dưới nền.

– Tàn tích của Tháp Asoka Stupa là một mô đất hình vòm cao 4.6 m và đường kính 20 m.

Ao Khỉ là một cái ao nước nhỏ, đươc gọi là Rama-kunda, được cho là cái ao nước cổ xưa mà bầy khỉ đào lên để cho Đức Phật dùng.

Địa điểm dừng chân tiếp theo là Buddha Relic Stupa (Tháp Xá Lợi Đức Phật). Nói chung các tài liệu khảo cổ cho rằng tháp này được tin là tháp do người Licchavi ở Vaishali xây dựng lên để thờ xá lợi Phật. Nhưng hiện tại nơi này không còn xá lợi Phật, mà đã được bảo tồn tại bảo tàng Bihar mà mình sẽ giới thiệu sau.

Tụi mình thiền hành một vòng quanh bảo tháp và đảnh lễ trong từ trường rung động nhẹ nhàng. Cảm giác tại nơi đây, mọi tất bật hối hả đều không phù hợp, chỉ có sự dịu dàng và êm ái nâng đỡ từng bước chân.

Địa điểm dừng chân cuối cùng tại Vaishali là Buddhist Stupa Kesariya, nơi đánh dấu sự kiện Đức Phật trao lại bình bát cho những người Licchavi (Bạt-kỳ) lúc Ngài dự đoán được thời điểm nhập Niết Bàn của mình.

  • Từ Vaishali đi đến Kushinagar (Câu Thi Na) là đến đêm. Cả đoàn ghé vào chùa Linh Sơn Việt Nam nghỉ một đêm để sáng sớm ghé thăm Đại Tháp.

Ngày thứ hai

Buổi sáng trong lành với tiếng chim hót rộn ràng. Mình được mời mua một bó Sen còn tươi mát và thơm ngát. Trong lòng hồi hộp đến thăm Mahaparinirvana Temple (nơi có tượng Phật Nằm). Mình và các anh chị khác trong đoàn cứ nấn ná mãi ở khuôn viên xanh mát, khi mặt trời còn khẽ khàng những tia nắng sớm. Một số tranh cãi stupa bên cạnh Temple là vị trí chính xác nơi Đức Phật niết bàn, hay tàn tích Nirvana stupa cổ xưa kia mới là vị trí chính xác. Mình có cảm giác rung động mạnh mẽ với tàn tích stupa hơn, dù là ở khoảng cách khá xa.

Mình nhớ mãi giây phút này, khi bước chân theo Sư Cô vào sảnh Mahaparinirvana Temple, cúng dường Y áo cho tượng Phật nằm, được tạo điều kiện khoác áo cho tượng Phật, và sau mình ngồi thụp xuống khóc nức nở vì xúc động. Thời gian như ngưng đọng, tua nhanh và lại ngưng. Cảnh tượng này như đã diễn ra rất nhiều lần, mỗi khi có dịp quay về nơi đây, một tiếng chuông lớn, một lời cảnh tỉnh cho sự phí hoài đời người mê muội của chính mình.

Mình cảm thấy chấn động từ trong tâm thức. Dù bên ngoài, mọi vật vẫn dịu êm, nhưng sự xáo trộn mạnh mẽ từ sâu thẳm lòng mình đã dấy lên một cuộc Cách Mạng lớn. Mình biết tại sao mình quay về nơi đây ngay trước khi bước ngoặc lớn năm 30 tuổi của mình xảy đến. Lúc này đây, mọi điều mình trở thành thật khó diễn tả thành lời. Mình bỗng trở nên lặng lẽ và dịu dàng hơn ngày hôm qua rất nhiều. Mình nhận ra chẳng còn mất mát nào có thể to lớn hơn chừng này nữa. Mọi được mất trong đời bỗng nhẹ nhàng như sương khói.

Sau này về tìm đọc thêm về Kushinagar, mình tìm thấy một đoạn văn chạm đến trái tim mình

Nơi đức Phật nhập Niết Bàn, Kushinagar đã trở thành một trong bốn thánh tích thiêng liêng nhất của Phật giáo (Lumbini, Bodhgaya, Sarnath và Kushinagar). Khi hành hương, chiêm bái bốn thánh tích (Tứ động tâm) trên miền đất Phật thiêng liêng, có lẽ Kushinagar là thánh tích để lại trong người hành hương những ấn tượng bùi ngùi và xúc động nhất. Nếu như Lumbini, nơi nhân thiên và muôn vật hoan ca chào đón sự đản sanh của đấng Từ phụ, thì Kushinagar là nơi trời người và muôn vật rơi lệ u buồn, tiễn biệt đấng Thiên nhân sư. Nếu Bodhgaya là đạo tràng thiêng liêng, nơi bừng tỏa ánh sáng giác ngộ của đức Phật Thích Ca, thì Kushinagar là nơi ánh đạo huy hoàng của Ngài đã tắt lịm. Nếu Sarnath là thánh tích thiêng liêng, nơi khơi nguồn của dòng pháp giải thoát, thì Kushinagar là nơi khô cạn chấm dứt suối nguồn giải thoát đang tuôn chảy từ kim khẩu của bậc Đạo sư. Bởi vậy, những người con Phật chúng ta, mấy ai tránh khỏi cảm giác xúc động, u buồn khi chiêm bái, đảnh lễ thánh tích này.

Giờ đây khi gõ lại những dòng này, hai sóng mũi mình vẫn cay cay, và nước mắt lại lăn dài trên hai gò má.

Sau đó, cả đoàn di chuyển qua Matha Kuar Shrine, đây là nơi Đức Phật thuyết pháp lần cuối trước khi Nhập diệt, nhưng ít ai chú ý địa điểm này khi tham quan, dù nó đối diện Đại Tháp.  Tại nơi này, tụi mình được hướng dẫn để cúng dường nước sạch đến Đức Phật. Ảnh Google đẹp nên mình dùng tạm ha.

Nơi cuối cùng dừng chân tại Kushinagar là Rambhar Stupa (Tháp Trà Tỳ), nơi hoả thiêu kim thân của Đức Phật. Nhưng hình như cũng chẳng còn Xá Lợi Phật nào ở đây, nó chỉ là một Bảo Tháp đánh dấu địa điểm. Cả đoàn thiền hành vòng quanh và dâng hoa cúng dường.

  • Từ Kushinagar đến Sarnath (Vườn Lộc Uyển), nơi đây là lần đầu Đức Phật thuyết pháp, xoay chuyển Bánh xe Pháp Luân.

Mãi từ hôm trước đến hôm nay, bầu trời mới dần nắng gắt, rực rỡ và chói chang như thế. Hôm qua còn mây dày và râm bóng. Cảm tưởng nơi này được sắc nét và rõ ràng như tâm trí Năm anh em Kiều Trần Như lần đầu được nghe Pháp và giác ngộ. Bảo tháp to lớn sừng sững, được bọc đá và còn sót lại tàn tích của những chữ khắc rất đẹp. Mình cứ vừa đi vừa ngắm nghía chán chê từng lát đá một, dù trời nắng chói chang muốn khô người.

Mình đọc thì nghe bảo có một bia đá ghi lại giáo pháp của Phật:“Ye dhamma hetuppabhava…” (“Tất cả sự vật đều có nguyên nhân…”), nhưng tìm trong khuôn viên khu di tích thì hông thấy. Chắc trời nắng quá mình cũng có ý muốn vội vã trốn vào gốc tránh trú nắng hiu hiu, cũng chưa thực sự tận hưởng nơi đây cho lắm.

Cả đoàn chỉ ghé thăm Dhamekh Stupa (Tháp Chuyển Pháp Luân) rồi lên xe về lại Gaya vì đoạn đường dài. Tạm bỏ qua những di tích khác, mình nghĩ là mình sẽ ghé đến sau này.

Ngày thứ ba

  • Từ khách sạn Rahul đến Tapovana (Khổ Hạnh Lâm)

Đường đi ven sông Naranjara (Ni Liên Kiền), xuyên qua nhiều cánh đồng và đến chân núi thuộc thị trấn Uruvela cách Bodhgaya tầm 10km. Cả đoàn rời xe tuktuk để leo bộ lên đến hang động nhỏ xíu Dungeswari, nơi mà Đức Phật là tu khổ hạnh 6 năm trời tại đó. Trên đường đi có rất nhiều khỉ, chúng nó sẽ sẵn sàng tấn công bạn để giựt đồ ăn trên tay. Và người ăn xin ngồi xung quanh còn đông hơn cả khỉ. Không khí nơi này từ sớm đã mang màu sắc khổ sở không sao tả nổi. Nhưng khi leo lên đến hang động thì nhìn ra quang cảnh rộng lớn mát mẻ. Mình có chụp lại một con khỉ đang mong đợi đồ ăn.

Bên cạnh hang là Chùa Hang Động DungeswariVài bạn trong đoàn không để ý, chỉ đến đảnh lễ tượng Phật trong chùa hang, mà bỏ qua cái hang bé tí bên cạnh. Hôm ấy, lúc đoàn mình ghé đến thì đang có một đoàn khác đông hơn, người Việt ngồi làm lễ ở đấy từ sớm, và đang giảng Pháp cho các bạn thiếu nhi. Nên tụi mình cũng không nấn ná lâu, và cũng ngại chụp ảnh hang động, mình chỉ chụp hướng lên phía núi dựng đứng.

  • Đền thờ nàng Sujata bên cạnh một ngôi làng nghèo, có nhiều trẻ em xin ăn khắp nơi. Trong các khu thánh tích thì nơi này cũng nhếch nhác và thiếu sự chăm sóc.
  • Tụi mình ghé đến Sujata Temple ngồi nán lại một chút và đi sang Sujata Garh, di tích đánh dấu nơi nàng Sujata đã cúng dường món Kheer ngon lành đến Đức Phật ngay khi ngài xuống núi.

Tự nhiên ngay khi vào khuôn viên khu di tích, mình bị tụt đường huyết và thèm ăn dữ dội. Vậy là vội vàng xin người anh đi cùng miếng sandwich để nhai liền cho đỡ ngất. Cái này có phải liên quan đến từ trường nơi này hông zay ta? Vì mình cũng khá nhạy với rung động năng lượng. 

Mỗi lần nghĩ lại cái lúc đói xỉu đó lại tự nhắc nhở bản thân không cực đoan với những lần hành xác khổ hạnh vì một mục tiêu nào đó nữa (ví dụ nhịn ăn giảm cân dù ngày hôm đó tập thể dục rất nhiều khiến cơ thể kiệt quệ, hay là thức đêm hoàn thành cho xong công việc dù mắt mỏi đầu nhức lưng đau). Có thân người không hề dễ, vừa dùng vừa dưỡng trên con đường trung đạo vẫn là chiến lược lâu bền.

Những ngày sau khoá thiền 20 Days

  • Những ngày thong thả này, mình có nhiều cơ hội hơn để nhẩn nha, khám phá Bodhgaya Temple.

Mình quên nói một chút về khu di tích này. Khi vào nơi đây, bạn sẽ cần gửi lại các món vật dụng ghi hình bao gồm điện thoại, camera, các vật dụng nguy hiểm, có nguy cơ cháy nổ, gây ảnh hưởng đến an ninh. Bạn sẽ đi qua 2 cổng an ninh để được rà soát kĩ lưỡng hơn cả đi qua cổng an ninh ở cửa hải quan nữa. 

Vì thế, trong này ít có ảnh chụp lưu niệm, trừ khi bạn thuê những anh photo chuyên nghiệp được cấp thẻ hành nghề, hoặc đi theo những đoàn hành hương lớn được chính phủ cấp thẻ truyền thông cho phép ghi hình tại khu di tích này. Những bức ảnh đẹp mình có là do đổi dương đức tại tử khí Sư Tử và đánh đổi chút xíu chỗ Vertex Thiên Bình cung 5 cho nên là cũng đau thương lắm mn ạ huhu chỉ vì ngày đầu lỡ ước có ảnh đẹp nơi đây. Gieo hạt là có liền trái quả. Mà quả cũng xịn nên thui cũng chịu. Sự phù phiếm hại mình bao lần vẫn chưa thể dứt bỏ.

Trước khi vào khu vực đền chính, mình cần bỏ dép để đi chân không. Có điều đi nhiều trên nền gạch men thì chân mình bị nhiễm hàn, lâu lâu phải đi ra mặt đất để nhận lại hơi ấm.

Ngay sau khoá thiền, mình được có cơ hội khám phá 7 tuần thất theo hướng dẫn của một Sư thầy người Việt đang an cư kiết hạ tại đây. Tại chiếc link mình đính kèm trên kia cũng có nói chi tiết về các sự kiện lịch sử. Hoặc bạn có thể xem video của người anh này, mình thấy ảnh chia sẻ rất chi tiết, đính kèm hình ảnh để bạn dễ dàng và thuận tiện tìm thấy từng khu vực tham quan.

Ở ngày đầu ghé đến đền, mình chỉ loanh quanh ở đền chính và ngồi thiền dưới gốc bồ đề. Chỉ có những ngày thong thả này mới có dịp khám phá nhiều khu vực khác tại khu di tích này. Cảm giác thong dong như thể đang dạo chơi trong vườn nhà mình vậy. Mình dựa đầu thật lâu vào hàng rào bao quanh Tòa Kim Cương (Vajrasana) và gốc cây Bồ Đề để nhận lấy rung động tốt lành, sờ từng bức tranh khắc trên đá, đọc từng câu kinh kệ dọc hai bên lối đi, thiền ngồi, thiền hành, ngồi yên nghe các thầy tụng kinh bằng đủ thứ ngôn ngữ tốt lành trên thế giới, nhặt lá Bồ Đề rụng, cúng dường các tu sĩ hữu duyên,…

Những bức ảnh ở mục này là ảnh mình nhặt nhạnh từ nhiều nguồn thui á nhe, nhưng nó khớp với những cảm nhận của mình về nơi này. Bạn có thể xem thêm tại website chính thức của chính phủ Ấn. Nếu bạn có dịp cafe với mình và có hứng thú với nơi này, hãy dặn mình mang theo cuốn Artbook của Bodhgaya, mình có thể chia sẻ nhiều ảnh đẹp hơn với bạn.

9. Những hoạt động công đức

Mình đã phân vân lắm khi viết về mục này, nhưng quyết định sẽ chia sẻ chủ yếu là hình ảnh, như một cách lan toả niềm vui với những việc làm ý nghĩa trong một chuyến đi mau mắn này của mình. Bạn cũng có thể tham khảo để chủ động tạo cho bản thân cơ hội có được những hoạt động ý nghĩa để chuyến hành hương thêm tròn đầy.

  • Lễ Dâng Y: Mình chọn mua một chiếc Y đẹp ở các hàng bán trước cổng vào đền, cùng một mâm hoa thơm ngát, ôm kính cẩn thiền hành 3 vòng quanh đền chính, hoặc cứ thế tiến thẳng vào cúng dường tượng Phật ở đền chính. Tuỳ lúc mà Y áo được khoác lên tượng Phật hay không. Nếu muốn, bạn có thể quay lại xin chiếc Y đó về làm quà may mắn cho những người thân yêu.

  • Lễ Dâng Hoa: Mình cần đặt trước với những người bán hoa, cần bao nhiêu thúng hoa màu gì (nên chọn số lẻ 3,5). Mình quên mất màu gì có ý nghĩa gì haha. Nhưng mình cứ vô tư cúng dường với niềm vui thích rằng những bông hoa xinh xắn được toả ngát hương thơm ở vùng đất nhiệm màu để thêm hứng khởi cho mọi người lưu lại nơi đây. Bạn có thể mời một vị Sư bất kì nào tại đó, khiến bạn phát tâm hoan hỉ, để tụng kinh cầu an trước khi cúng dường. Vào tầm 7:30am, cánh cổng ngay gốc Bồ Đề chỉ được mở 30p duy nhất mỗi ngày để nhận hoa cúng dường. Sư thầy phụ trách vị trí này sẽ nhận thúng hoa của bạn, rải một ít hoa dưới gốc Bồ Đề, phần còn lại bạn có thể rải đều trên đoạn đường Đức Phật kinh hành và suy xét về chánh pháp trong suốt tuần lễ thứ Ba. Đoạn đường này Chư thiên hoa ra 7 loại châu báu để cúng dường đến Đức Phật.
  • Lễ Dâng Nước Sạch: Lễ này mình chưa tham gia nên chưa hiểu rõ, cũng chưa tiện hỏi ai. Nếu bạn quan tâm có thể chủ động hỏi xin lời giảng của một vị Sư nào đó tại đây.
  • Cúng dường thực phẩm cho Tăng Ni vào sáng sớm. Tầm 6-7am, đoàn Tăng Ni sẽ có thể khất thực qua chợ và vào đền. Bạn có thể chuẩn bị sẵn những loại thực phẩm tiện lợi và phù hợp để cúng dường.
  • Đợt này, mình hữu duyên được ké theo một vị đại thí chủ Cúng Dường Trai Tăng 101 vị đang an cư kiết hạ tại Bồ Đề Đạo Tràng, ngay sau khoá 20D. Thư mời được gửi đến 101 vị và thật hoan hỉ là buổi lễ diễn ra trọn vẹn, suôn sẻ. Thực sự là phước báu tròn đầy.

Phước báu nào có được xin bổ sung vào Pháp độ Parami – sớm đoạn tận tham-sân-si trợ duyên cho Ngày Giải Thoát sanh tử luân hồi.

🙏 🙏 🙏 NGUYỆN GIẢI THOÁT
Idaṃ vata me (Puññaṃ) dānaṃ āsavakkhayāvahaṃ hotu ānagate

🙏 🙏 🙏 NGUYỆN LÀM NHÂN ĐƯA ĐẾN NIPBÀN
Idam no punnam nibbanassa paccayo hotu

🙏 🙏 🙏 NGUYỆN CẦU PHẬT PHÁP TRƯỜNG TỒN!
BUDDHASĀSANAṂ CIRAṂ TIṬṬTHĀTU

10. Chuyến đi đến Patna – thủ phủ bang Bihar

Chuyến đi này là được rủ rê từ người chị Dhamma yêu quý. Ban đầu, mình cũng chưa biết gì cả, chỉ dự định tham gia khoá 20 ngày ở Gaya xong là quay lại VN. Nhưng khi nhờ anh trai trong BTC đăng ký hộ, anh ý bảo đang có một người chị muốn phục vụ thêm một khoá 10 ngày nữa, em muốn theo cùng chị í không. Mình đồng ý luôn không phân vân, nghĩ ngợi. Ảnh cũng lo lắng sợ mình đổi ý, em cứ suy nghĩ kĩ rồi báo anh, vẫn còn sớm mà. Nhưng mình vẫn khăng khăng muốn đi cho được. Ý muốn này của mình vững vàng, kiên cố cho đến tận ngày cuối. Bởi vì sau khoá 20D, mình bị một cơn sốt nặng nằm tê liệt suốt 2 ngày, ai trong đoàn 20D cũng khuyên mình quay về Việt Nam thay vì ráng sức. Thêm nữa, việc đi lại của nữ giới tại Ấn có vẻ không an toàn, ai cũng lo lắng khi nghe kể chỉ có mình và chị gái kia mạo hiểm một đoạn đường xa vậy.

Nhưng mình cứ phó thác cho Dhamma. Những người chị Dhamma khác trong đoàn rất thương mình. Trước giờ ra sân bay, các chị ghé đến thăm mình, gửi mình nhiều thức ăn đến độ mình có thể vừa vặn no đủ cho đến hôm đi Patna (cỡ 1 tuần). Và một ít thuốc men dù mình không dùng tới. Đây là những trợ lực tuyệt vời, thật khó quên trong đời, khi bệnh tật ở nơi xa nhà, lại nhận được sự quan tâm nhiều hơn là khi thui thủi một mình ở VN.

Tại vì chị gái tự cho rằng bản thân đã bày ra chuyến đi, nên chị lo lắng chu toàn mọi khâu cho mình. Thật phước báu khi được cùng đồng hành cùng chị. Bởi vì đây là một trải niệm rất đặc biệt, rất kì lạ, và cũng khơi lại ở mình nhiều khó khăn xưa cũ lắm rồi, để mình trung thực nhận diện hoá ra mình vẫn chưa xử lý tốt những âm ỉ chất chứa trong lòng mình đến vậy. 

Mục này mình chỉ kể về chuyến đi tàu và buổi tham quan Bảo tàng Bihar. Còn trải nghiệm khoá thiền thì bạn lại quay về link tham dự khoá Vipassana theo lời giảng của thầy S.N. Goenka nhe ạa.

  • Đi tàu Vande Bharat Express

Bên Ấn có nhiều tàu từ hạng sang cho tới hạng bình dân. Tàu bình dân thì nó thiếu tiện nghi và có vẻ không an toàn cho phụ nữ. Với lại nếu ngồi sát người Ấn thì mình cũng không chịu nổi mùi hương của họ. Nên tụi mình quyết định chọn đi tàu điện xịn nhất có thể, để được an toàn.

Giá vé tầm 550rp/lượt. Tổng 2 lượt đi-về Gaya-Patna (cỡ 110km) thì mình tốn cỡ 400k. Vẫn quá là rẻ so với vé đi xe oto từ Phan Thiết vào TP.HCM. Nhưng chất lượng tàu thì quá đã rồi. Tàu chạy êm ru, và đúng y boong giờ giấc. Mình đi lúc chuyến trưa và về chuyến sáng sớm đều có phục vụ bữa ăn như ảnh mình gắn kèm. Bao gồm 2 viên Aloo Tikki, trà sữa masala (khi muốn uống sẽ có phục vụ nước nóng để pha), 2 miếng sandwich kèm mứt bơ và dâu (mứt ngon lém ó huhu), một chiếc cupcake mềm mượt xỉu và chai nước suối. Còn không quên phục vụ nước rửa tay và khăn giấy. Mình ăn có thể chia một phần thành 2 bữa ăn trong ngày luôn. Thực sự là phần ăn chất lượng hơn Vietnamairline nhiều lần lắm xin lũi ạ :((

  • Ga tàu Patna Junction

Ga tàu ở Patna đẹp lắm nhưng cứ chộn rộn vì nhiều hành lý quá mình không kịp chụp ngoài ga tàu, chỉ có ảnh ở đường ray thui nhe huhu. Nó decor kiểu Phật giáo nguyên thuỷ í, không màu mè, cổ điển nhưng vẫn rất bắt trend với các chất liệu hiện đại. Ê sao mình thử google hình ảnh mà người ta chụp xấu zay buồn á.

Lúc đặt vé tàu thì mình phải nhờ bạn người Ấn, có ngân hàng của Ấn để đặt vé online. Mình có mua sách online cũng nhờ bạn đặt hộ.

Ở ga tàu không có một chữ tiếng Anh nào lun ó, nên để biết cách đi tàu thì chắc là bạn cần tìm hiểu trước line tàu nằm ở đâu, nếu kéo vali nặng thì nên hỏi phần đường đi cho người kéo hành lí, thay vì dùng dịch vụ khuân vác của người Ấn, có thể họ sẽ đòi 100-200rp. Bạn có thể hỏi chỉ dẫn từ những anh mặc đồng phục bảo vệ, hoặc đi thẳng tới quầy. Đa số người Ấn làm công việc hành chính đều dùng tiếng Anh tốt nên có thể hỗ trợ nhiệt tình (khác Việt Nam mình ha).

  • Patliputra Karuna Stupa

Trong các chuyến hành hương ghé ngang Patna, mọi người vẫn sẽ dừng lại tại Bảo Tháp này để đảnh lễ trước những Xá Lợi Phật đang được bảo tồn tại đây, và chụp hình lưu niệm. Nhưng thông thường thì sẽ không được phép vào khu vực trưng bày Xá Lợi Phật, chỉ đứng ngoài bảo tháp vì an ninh rất nghiêm ngặt. Chỉ có những đoàn khách được Chính phủ tiếp đón mới có duyên ghé vào tham quan và chụp ảnh.

Nhưng mình đã đổi dương đức để được vào huhu đừng hỏi mình cách đổi :(( huhu tất cả chỉ là ăn may thuiii. Mình còn được vào thư viện bảo mật riêng để ngồi uống trà chiều nữa cơ. Tuỵt.

Buổi chiều ngày thứ 2 tại trung tâm, mình và chị H hầu như đã xong xuôi mọi công việc cần thiết chuẩn bị cho khoá thiền vào hôm sau. Nên sau khi check kĩ lại lần nữa về các yêu cầu cần hoàn thành, thấy có thời gian thong thả, thì hỏi thăm một người anh Dhamma người Ấn đang trực văn phòng về viện bảo tàng nào có thể ghé tham quan. Anh í dẫn mình và chị H ra ngoài đón một chiếc tuktuk chở thẳng đến Bihar Museum. Một lần đưa đò quá tuyệt diệu của anh trai.

Huhu mọi người ơi hãy ấn vào đường link để tìm hiểu thêm về kiến trúc của khu nhà viện bảo tàng. Mình cực kì cực kì ấn tượng luôn í. Mình chỉ tiếc là đến tham quan có một buổi chiều, chưa kịp thẩm thấu gì mà đã vội rời đi vì trời tối, viện bảo tàng đóng cửa. Vì nơi đây là viện bảo tàng lớn nhất bang Bihar, chiếc bang có rất nhiều tàn tích lịch sử xuyên suốt cuộc đời Đức Phật và quá trình phát triển-suy tàn của đạo Phật tại Ấn, thế nên thực sự là mình ngỡ ngàng và choáng ngợp trước rất rất là nhiều mẫu cổ vật xa xưa mình chưa bao giờ hình dung tới.

Chắc chắn lần sau mình sẽ ghé đến đi thật kĩ lần nữa, và dành tiền mua một vài món đồ handmade rất tỉ mỉ và đặc trưng ở nơi này. Sẽ không bỏ lỡ nhiều như lần này nữa.

Kết lại hành trình

Có một người anh khi nghe mình đi Ấn thì hỏi

– Thế em đi học, đi chơi hay đi hành hương? 

– Dạ kết hợp cả ba, nên đi gần 2 tháng hihi

Đây là một món quà tuyệt vời, tuyệt vời ngoài sức tưởng tượng mà Lanvy đã nỗ lực dành dụm bấy lâu. Cho dù có mưa giông bão tố, nhìn vào những điều quý giá này, mình tin là con đường này càng đi càng toả rạng niềm vui sướng trẻ thơ. 

Hẹn Ấn Độ một ngày thật gần.

Write a comment