Cung Địa Bàn 2 – Làm sao để tận dụng những tài sản nơi mình?

Ngày nay, khi nói về “tài sản” (possessions), hầu hết mọi người nghĩ ngay đến số tiền họ có trong ngân hàng, căn nhà và vô số thiết bị công nghệ mà họ sở hữu, kích thước tủ áo quần, thương hiệu xe hơi, tất cả những thứ hữu hình và cụ thể đi kèm. Đó là tài sản vật chất; nhưng chúng không phải là loại tài sản duy nhất. Chúng ta cần mở rộng ý nghĩa của từ này để nó có thể bao trùm mọi thứ mà chỉ mỗi “Tôi” sở hữu và có thể sử dụng – và, qua việc sử dụng chúng, họ có thể biểu lộ bản thân mình (một cách thực tế, cụ thể và rõ ràng).
Chẳng ai có thể mở miệng nói câu “tôi là” nếu họ không có chiếc lưỡi và thanh quản để thốt ra điều đó. Chẳng ai có thể tồn tại trên quả đất mà không có cơ thể bằng xương bằng thịt, với dây thần kinh chằng chịt. Tuy nhiên, rất nhiều người ngày nay nghĩ rằng cơ thể họ chính là con người họ, rằng linh hồn và tâm trí nảy sinh từ cơ thể, rằng những điều xảy đến với phần cơ thể vật lý từ thời ấu thơ là nguyên nhân nảy sinh “cái tôi” hiện tại mà họ cảm nhận về mình. Nếu quan niệm này đúng, thì việc cho rằng cung địa bàn thứ nhất trong lá số cá nhân tượng trưng cho cơ thể có vẻ hợp lý – bởi vì khi đó, cơ thể được xem là điểm khởi đầu của mọi thứ. Tuy nhiên, cần phải hiểu rằng “cơ thể” không khởi sinh từ lúc ta chào đời. Sự hình thành của cơ thể vật lý bắt đầu từ khoảnh khắc thụ thai, khi trứng của người nữ thụ tinh với tinh trùng của người nam.
Giả sử cơ thể được xem là yếu tố khởi đầu trong chiêm tinh, vậy thì các nhà chiêm tinh cần phải lập lá số cá nhân dựa trên thời điểm thụ thai đó. Thế nhưng, ngay cả trong những điều kiện tốt nhất, người ta cũng không thể xác định chính xác từng giờ từng phút đối với khoảnh khắc diễn ra điều đó bên trong cơ thể người mẹ. Vì lẽ đó, bắt đầu với cơ thể không phải là khởi đầu thuận lợi cho các hiểu biết về chiêm tinh.
Mặt khác, chiêm tinh học được xây dựng phần lớn dựa trên niềm tin rằng có một thực thể tinh thần — mà chúng ta gọi là “linh hồn” (soul), bản ngã (ego), “tiểu ngã” (monad) — tùy theo cách gọi của mỗi người — kết nối với cơ thể vào khoảnh khắc hơi thở chào đời. Thực thể linh hồn này đến với cõi sống trên trái đất vì một mục tiêu cơ bản nào đó; nó cần một sinh thể sống, một cơ thể người, để hoàn thành mục đích này. Nó buộc phải biểu hiện ra thực tế, từ bên trong/thông qua một dạng cơ thể đặc thù. Nó phải “hóa thân” một cách dần dần và ngày càng trọn vẹn với những đặc điểm riêng; nó phải giải phóng từ cơ thể này các nguồn năng lượng và sức mạnh cần thiết để hoàn thành mục đích của linh hồn.
Do đó, với bạn, một thực thể linh hồn độc lập, cơ thể chính là tài sản đầu tiên và nền tảng nhất. Bạn không thể hiện hữu, như một con người có hình thù rõ ràng và có khả năng hành động, để thốt lên câu “Tôi là”, mà không nắm giữ một cơ thể vật lý. Đó là một phần vật chất thuộc về trái đất mà bạn sở hữu: cơ thể bạn. Nếu nó bị hủy hoại (hoặc bị tước đoạt, trong một số trường hợp hiếm hoi), thì bạn sẽ không còn là một cá nhân nữa, dù người khác có thể nói rằng bạn vẫn tồn tại như một “linh hồn”, một tâm thức hoặc một cái “tôi” trừu tượng không mang hình hài vật chất.
Do đó, quyền sở hữu đầu tiên mà bạn trải nghiệm là quyền sở hữu cơ thể bạn và tất cả năng lượng (tiềm năng hoặc thực tế) của nó. Tuy nhiên, cơ thể này không phải từ hư vô mà sinh ra. Nó là kết quả của tiến trình hòa trộn giữa hai dòng tổ tiên, bên mẹ và bên cha; nó là kết quả của quá trình phối trộn các xu hướng di truyền từ những đời trước, hay như cách các nhà khoa học ngày nay định nghĩa, nó là “bộ gen”. Bạn thừa hưởng mọi di sản này từ quá khứ – quá khứ của gia đình, của chủng tộc, và của cả nhân loại nói chung.
Bạn hiện diện giữa những hoà quyện này, kết tinh từ vô vàn yếu tố được truyền lại từ tổ tiên dòng tộc. Bạn là nhân tố mới, một sức mạnh tiềm tàng có thể tạo ra đổi thay. Bạn buộc phải kiến tạo một điều gì đó mới mẻ từ tất cả những chất liệu cũ, nếu bạn muốn được là chính mình như một cá nhân riêng biệt, có nhận thức rõ ràng về một sứ mệnh hoặc mục tiêu cụ thể trong cuộc đời. Di sản từ quá khứ đã là của bạn kể từ hơi thở đầu tiên; vậy nên bạn cần khai thác nó.
Khi bạn dần lớn lên, từ thời thơ ấu, qua thời niên thiếu đến những năm đầu tuổi trưởng thành, bạn liên tục tích lũy thêm tài sản. Cơ thể bạn ngày càng to lớn vì hấp thụ các loại thức ăn; vô vàn loại thức ăn! Có thức ăn vật chất, thứ bạn đưa vào miệng để nuôi thân; có thức ăn tinh thần (việc học), được bạn lưu lại trong đầu dưới dạng thông tin ghi nhớ và ý niệm. Quá trình giáo dục giúp bạn tích lũy (và hy vọng được đồng nhất) với những thực phẩm tinh thần đó, những thứ giúp định hình và phát triển tâm trí của bạn gắn với truyền thống, văn hoá, di sản, tôn giáo mà bạn thừa hưởng.
Theo thời gian, bạn cũng dần hình thành một thứ cực kỳ quan trọng khác: cảm quan về giá trị. Bạn bắt đầu thấy thứ này tốt đẹp, đáng trân trọng, hấp dẫn – thứ kia xấu xa, vô nghĩa hay gây tổn hại. Cảm quan giá trị này, ban đầu cũng là bạn thừa hưởng từ gia đình và xã hội; nhưng bạn dần tiêu hoá những di sản đó, và xây dựng hệ giá trị của riêng mình. Bạn dần dần trân quý một sự vật hay một ý niệm nào đó mà chính bản thân bạn đã tự trải nghiệm và thấy được giá trị của nó.
Vậy nên, theo thời gian, bạn bắt đầu có những tiêu chuẩn giá trị khá riêng, thậm chí làm bạn gần như xa cách với gia đình, nhà trường, và những người xung quanh. Bạn có thể cực kì chán ngán với bóng chày hay chương trình truyền hình và thích dành hàng giờ ngồi vẽ những bức tranh kỳ lạ; điều này phần nào khẳng định bạn là một “cá thể riêng biệt”. Người khác có thể nghĩ rằng bạn lập dị; một số thì cho rằng bạn là thiên tài đang nảy chồi. Tuy nhiên, nếu bạn dám bảo vệ những giá trị và ý tưởng mà bạn trân trọng, bạn sẽ nhận ra rằng việc sử dụng một cách ý thức và chủ động mọi thứ bạn sở hữu chính là trách nhiệm của riêng bạn.
Và xin nhớ kỹ điều này, việc sử dụng những gì mình có không chỉ giới hạn ở cơ thể vật lý và mọi hành động có ý thức đi kèm; nó còn bao gồm việc vận dụng trí tuệ của mình. Thêm vào đó, khi bạn lớn lên, bắt đầu có vị trí nhất định trong xã hội, trong sự nghiệp hoặc chuyên môn, thì tài sản bạn sử dụng còn liên quan đến số tiền bạn kiếm được, của cải bạn tích lũy và những thành tựu bạn tạo ra. Tất cả những gì bạn sở hữu – dù là cơ thể bạn từ khi sinh ra, kiến thức bạn thu được qua quá trình học tập, hay thành quả lao động của chính bạn – đều nằm trong quyền tùy nghi sử dụng của bạn. Vấn đề then chốt là bạn sẽ sử dụng chúng như thế nào và cho mục đích gì. Câu hỏi này là để cho bạn tự đặt ra và khám phá thông qua cách thức của riêng mình.
Trong bài trước, tôi đã chỉ ra rằng, việc phân tích cung mọc và cung địa bàn thứ nhất của lá số cá nhân có thể giúp bạn khám phát ra bản chất thật sự của mình là gì. Hơn nữa, những hành tinh mọc ở cung địa bàn thứ nhất và “chủ tinh” (hành tinh chủ quản của dấu hiệu hoàng đạo ngay cung mọc) cho thấy kiểu hoạt động, phương thức hành động, phù hợp để giúp bạn thể hiện chính mình một cách chân thật nhất.
Bước tiếp theo là nghiên cứu về cung địa bàn thứ hai, hướng đến hiểu được một cách rõ ràng và sâu sắc hơn làm thế nào để xây dựng cá tính của bạn một cách cụ thể và thực chất thông qua việc tận dụng những gì “của riêng bạn”.
Tuy vậy, không nhiều người thật sự để tâm đến việc thể hiện bản chất cá nhân hoặc cảm quan giá trị riêng của mình. Họ chỉ sử dụng những gì họ có theo cách mà số đông vẫn làm. Thật vậy, thường khó mà nói là họ “sử dụng” tài sản của mình, chính tài sản đang “sử dụng” họ! Những người này đã tự đồng nhất mình với những gì họ có; họ trở thành gì họ sở hữu, chứ không phải một cá nhân riêng biệt. Họ sống chỉ để tích lũy và truyền lại “của cải” cho đời sau.
Họ tiếp nối truyền thống vốn được tạo nên bởi vị thế xã hội của cha mẹ mình và tiếp tục truyền lại điều đó cho con cháu; họ chi tiêu hoặc phung phí tài sản của mình dựa trên lề thói của tầng lớp hoặc theo những mốt nhất thời. Họ chẳng muốn thể hiện cái riêng; họ từ chối ủng hộ những giá trị không được tập thể hay số đông bình dân thừa nhận, những người được gọi là “bình thường”.
Chiêm tinh học khó lòng tuyên bố một người có thực sự trở thành một cá nhân độc lập hay không, và liệu họ có sử dụng thân thể, tâm trí và tài sản của mình một cách chủ động hay không. Bởi lẽ, quyền lựa chọn định hướng căn bản khi đối diện với chính mình và cách sử dụng những gì mình có, là đặc quyền tối thượng của riêng mỗi người. Lá số cá nhân không thể cho ta câu trả lời dứt khoát về lựa chọn này, mà chỉ hé lộ những điều kiện hoặc bối cảnh cho lựa chọn của họ. Dù trong cảnh giàu sang hay lúc vật lộn với nỗi khốn khó, khi từng đồng từng cắc đều đáng giá; dù khỏe mạnh, có thể làm mọi điều mình thích, hay đau ốm, phải chắt chiu từng chút năng lượng sống cho những việc thiết yếu, con người ta vẫn có thể đưa ra lựa chọn của riêng mình. Điều cốt yếu không phải là biết mình sẽ sở hữu nhiều hay ít, mà là làm thế nào để sử dụng những gì mình đang có theo cách riêng biệt, sáng tạo, hào phóng và quý giá nhất.
Chiêm tinh học có thể hỗ trợ chúng ta trong khía cạnh này — nhưng chỉ khi nhà chiêm tinh thấu hiểu tường tận vấn đề thực sự là gì, và nhận thức được rằng mục đích của tài sản là mang lại phương tiện để chúng ta hiện thực hóa và làm rõ bản chất con người mình. Chúng ta cần nhận thức được bản thân mình thông qua việc sử dụng những gì mình sở hữu; chúng ta phải chứng minh bản thân với chính mình và với mọi người, thông qua việc tận dụng những di sản của tổ tiên và bất cứ thứ gì chúng ta có được; chúng ta cần chuyển hoá những tài sản ta thừa hưởng và đạt được này cho phù hợp với mục đích của bản ngã chân thật trong ta. Đó là ba bước đi nền tảng.

CUNG ĐỊA BÀN THỨ HAI TRONG LÁ SỐ CÁ NHÂN
Theo tôi, thật sai lầm khi nghĩ rằng cung địa bàn thứ hai chỉ đề cập đến sở hữu vật chất, hay chỉ nói đến tài chính và khả năng tích luỹ của cải của mỗi người. Cung địa bàn thứ hai, trên tất cả, là để chỉ bất kỳ điều gì mà một người được trao cho vào thời điểm khai sinh: cơ thể, sinh lực, những thừa hưởng từ bố mẹ, từ di sản văn hoá và xã hội. Nó ám chỉ mọi điều mà một “linh hồn” được ban tặng vào lúc chào đời.
Nếu ta tin vào thuyết luân hồi, cung địa bàn thứ hai còn là nơi biểu thị những năng lực hay sức mạnh mà linh hồn tái sinh đã gây dựng từ các kiếp sống trước – đó là những gì nó mang theo vào kiếp sống mới như một dạng vốn liếng tinh thần và sức hút. Tóm lại, cung địa bàn thứ hai tái biểu hiện, trong một hình hài mới, những năng lực đã được hình thành từ “tiền kiếp”.
Thế nhưng, đây mới chỉ là cách hiểu đầu tiên về cung địa bàn thứ hai; cách hiểu thứ hai nói về trái quả cuối cùng của tiến trình trưởng thành, từ bất kì hạt giống nào một đứa trẻ sơ sinh được thừa hưởng. Ai trong chúng ta cũng sinh ra với một “vốn liếng” riêng — đó là cơ thể, năng lực trí tuệ bẩm sinh, nền văn hóa và địa vị xã hội. Để trở thành một người trưởng thành, chúng ta cần làm cho “vốn” riêng này đơm hoa kết trái. Khi chúng ta kiếm tiền, tích lũy tài sản, có thêm bạn bè và bồi đắp kiến thức, đó chính là lúc chúng ta chuyển hoá những ban tặng bẩm sinh đó thành những thành quả đáng giá; chúng ta làm điều đó bằng chính nỗ lực của mình và đôi khi còn nhờ “vận may” — dù cho vận may thực sự có nghĩa gì đi nữa.
Tới đây, chắc người đọc sẽ hơi bối rối, vì nếu căn theo những cuốn sách về chiêm tinh, có vẻ như mình đang nói đến cung địa bàn thứ tám, chứ không phải cung thứ hai, vì có nhắc đến những thừa kế và di sản. Các “di sản” (legacies) mà cung địa bàn thứ tám đề cập là những thứ đến với một người từ những mối quan hệ mà người đó tạo dựng hoặc vun đắp nhiệt thành trong cuộc đời này của họ (được đề cập tại cung địa bàn thứ bảy).
Còn cung địa bàn thứ hai là về bản chất bẩm sinh của linh hồn, những thừa hưởng tự nhiên từ bố mẹ truyền cho con cái. Đây là chuyển giao vô thức; không phải món quà cố ý của cá nhân này dành cho cá nhân khác. Nó mang tính di truyền hơn là tính thừa kế. Trường hợp một điều gì đó được truyền lại dưới dạng di chúc, thì sẽ liên quan đến cung thứ tám vì nó theo sau một mối quan hệ có ý thức giữa hai người.
Trên thực tế, việc các nhà chiêm tinh cho rằng cung địa bàn thứ hai đại diện cho tiền bạc kiếm được và tài sản đạt được chỉ đúng một phần. Bởi lẽ, tất cả những gì con người thu được từ kinh doanh hay bất kỳ hoạt động sản xuất nào liên quan đến sự trao đổi giữa người với người (dù là vật chất hay ý tưởng) về cơ bản đều thuộc về cung địa bàn thứ tám, vì nó là kết quả của các mối quan hệ liên nhân (cung địa bàn thứ bảy).
Do đó, nói một cách chính xác, cung địa bàn thứ hai biểu thị phương thức tiếp cận đặc trưng của mỗi cá nhân đối với hai vấn đề cốt lõi: (1) làm thế nào để tận dụng những tố chất bẩm sinh của mình; và (2) làm thế nào để định hướng việc sử dụng sức mạnh thể chất, năng lực trí óc, trực giác và địa vị xã hội vốn có nhằm thiết lập mối quan hệ hiệu quả với người khác – những mối quan hệ và hợp tác này, đến lượt nó, sẽ tạo ra của cải cho họ dưới nhiều hình thức khác nhau.
“Phương thức đặc trưng” mà cung địa bàn thứ hai nói đến chính là cách mà bản thân một cá nhân thể hiện ra bên ngoài — người càng độc đáo thì sự thể hiện này càng mạnh mẽ. Song, điều này không nhất thiết để chỉ con đường cá nhân đó trở nên giàu có, bởi có thể số phận không định sẵn cho họ trở nên sung túc về vật chất!
Vậy, làm sao một nhà chiêm tinh có thể khám phá xu hướng riêng có về cách một cá nhân tận dụng những gì mình sở hữu? Đầu tiên, chúng ta nên nghiên cứu chính xác dấu hiệu hoàng đạo nằm ở nóc cung địa bàn thứ hai của lá số cá nhân và vị trí cũng như các góc chiếu của hành tinh chủ quản đối với dấu hiệu hoàng đạo này; thứ hai (và có thể còn quan trọng hơn), là ý nghĩa của bất kỳ hành tinh nào, nếu có, cư ngụ tại cung địa bàn thứ hai.
Tôi cho rằng, nóc cung hai thường chỉ ra thái độ bẩm sinh một người nhìn nhận những gì họ có được từ khi sinh ra. Chủ tinh của cung hoàng đạo nằm ở nóc cung này sẽ tiết lộ kiểu hành động, mà qua đó thái độ bẩm sinh này được bộc lộ rõ nhất. Ngoài ra, nếu có hành tinh nào đó nằm trong chính cung địa bàn thứ hai, thì hành tinh đó sẽ đặc biệt hơn nữa trong việc chỉ ra kiểu hoạt động mà cá nhân đó, khi lớn lên, sẵn sàng và có khả năng để tích lũy tài sản hay của cải.
Mọi lá số cá nhân đều cần được nhìn nhận trong bức tranh tổng thể. Các cung địa bàn trong lá số cá nhân đại diện cho mười hai “trường trải nghiệm” (field of experience) cơ bản, giúp một người khám phá ra bản thân mình và trưởng thành từ đó. Từ khóa quan trọng ở đây là “trải nghiệm”. Phải trải! Người đó phải dám trải nghiệm mọi điều xuất hiện trong đời mình, ít nhất một lần. Bởi lẽ, khi vượt qua được vô vàn vấn đề phát sinh từ những trải nghiệm đó, họ sẽ hoàn toàn làm chủ được sức mạnh và năng lực cá nhân của mình.
Khả năng “làm chủ hoàn toàn” này là mục đích cuối cùng của mọi trải nghiệm liên quan đến cung địa bàn thứ hai. Những vật chất như tiền bạc, nhà cửa hay tài khoản ngân hàng không đảm bảo bạn có thể làm chủ hoàn toàn sức mạnh và năng lực của mình; thậm chí đôi khi nó còn che mờ vấn đề chính tại cung địa bàn số hai, và cách mà bạn nên giải quyết chúng. “Làm chủ hoàn toàn” chỉ đến với bạn khi bạn biết sử dụng mọi thứ bạn có một cách đầy ý nghĩa, có mục đích, sáng tạo hoặc đột phá. Chỉ khi đó, những sở hữu của bạn mới giúp bạn khai mở và trải nghiệm con người cá nhân chân thật của mình.