Lan Vy

ngây thơ

tò mò

chân thành

nhiệt tâm

0

Chưa có sản phẩm trong giỏ hàng.

Lan Vy
Lan Vy
Lan Vy
Lan Vy
Lan Vy

ngây thơ

tò mò

chân thành

nhiệt tâm

Blog Post

Cách mà chúng ta bào mòn phước báu

Tháng 12 1, 2024 Tâm tình
Cách mà chúng ta bào mòn phước báu

Lưu ý: ở đây mình chỉ đang bàn ở nghiệp tốt để đổi quả tốt mà sống với thế gian, còn phần công đức mình không nói đến trong bài này nhe ạ.

🥹🥹🥹

Có một nguyên tắc để dễ hiểu cách sử dụng phước báu ấy là bạn tạo phước ở đâu, bạn mới có phước ở đấy mà xài.

Hiểu cụ thể hơn thì bạn đừng mong mang tiền đi cho người nghèo rồi có loại phước đào mỏ được người giàu :v Tức là nếu muốn có phước được người giàu cho tiền, hãy cống mình cho tư bản =)))) nỗ lực hết sức để chiều chuộng người giàu thì mới đẻ ra phước báu chỗ người giàu được. Còn loại phước sinh ra chỗ người nghèo í hả, là được cảm thông được tội nghiệp. Vì lúc bạn đi cho tiền người ta, bạn chẳng tội nghiệp người ta là gì =)))))))) Đó là lý do xã hội có xu hướng phân chia giai cấp. Chính trong tiềm thức mọi người cũng lờ mờ nhận ra được chơi cùng với người giàu dễ có vía giàu hơn là suốt ngày cứ qua lại với bọn nghèo. Ngoài cơ hội làm giàu, thì thật ra người giàu bền vững họ còn có tư duy mở rộng hơn người nghèo kha khá, thế nên ở gần thì bằng cách nào đó, mình cũng dễ dàng nới rộng các kênh đón nhận sự thịnh vượng hơn (giảm bớt hẹp hòi).

Còn để có vía được giàu hơn hoặc giữ được phong độ giàu sang của mình, hãy học cách tạo cơ hội cho người khác được hữu dụng, được có ích, được thuận lợi thành tựu các mong muốn ý định của họ. Giáo dục họ bỏ đi cái xấu, khuyến khích và nâng đỡ họ. Chứ đừng khiến họ thấy bản thân thất bại và vô dụng, khiến họ cảm thấy muốn bỏ cuộc, thì người ta mới làm cho bạn lâu dài, thì càng ngày mới càng mở rộng thị trường, mới làm giàu được hơn nữa.

Nói chung mình hiểu là được nhiều thì phải có trách nhiệm nhiều, nên mình rất cân nhắc trước việc nên nhận hay không nhận một loại quyền lợi/tài sản nào đó. Kiểu bạn kiếm được nhiều tiền từ xã hội, thì doanh nghiệp của bạn nên chủ động xây dựng các điều khoản tập trung vào trách nhiệm xã hội, nếu không sẽ sớm mài mòn phước báu từ xã hội. Còn cái kiểu làm giàu nhanh quá xong mang tiền đi làm từ thiện cho nhanh thì chỉ được hưởng loại phước báu ở trên, như mình đã phân tích hoi =)))))))))))))))) thì vẫn là càng ngày càng bớt giàu lại để nhận được sự tội nghiệp từ người khác.

Một cách hiểu khác với phước trí. Nếu bạn bỏ nỗ lực cho việc giúp đỡ người ngu trở nên thông minh hơn, thì bạn mới có loại phước gặp được người thầy có tâm, có mong muốn giúp bạn bớt ngu. Chứ còn bạn chỉ có nhu cầu show off khoe khoang sự giỏi giang của bản thân, làm hộ việc cho thằng khác để chứng tỏ mình hơn người, thì bạn chỉ có một loại phước duy nhất là gặp được thằng khác giỏi hơn, cũng giúp bạn hoàn thành nhiều việc, rồi cũng vênh mặt lên coi thường bạn =)))))))))) chiếc vòng lẩn quẩn của tự ti rồi tự tôn. Ủa chứ giờ muốn sao, tạo ra phước gì thì hưởng phước đó i chứ.

Thêm một kiểu đòi hỏi vô lý kiểu khác mà mình cũng thấy mệt mệt. Chỉ có trí tuệ (wisdom) mới mang lại bình yên và hạnh phúc (peace and happiness). Nhưng đa số mọi người chỉ đầu tư cho loại phước thông minh thế gian. Kiểu làm sao để hơn người, làm sao để sống thụ hưởng hơn là đóng góp, làm sao để được hơn mất,… thì đau khổ triền miên, vì quá xa rời chân lý. Thế thì nếu đã hiểu mình có mong cầu như vậy, thì gia tăng năng lực chịu khổ lên thêm nữa, để được-mất song hành không khiến tâm trí chao đảo.

Một vài cái vụn vặt hơn là bỏ tiền (đóng góp) cho ngành này quá nhiều, nhưng lại mong đợi nhận được ưu ái từ ngành khác. Kiểu tổ ngành cũng cáu í, ủa sao mày bỏ tiền giúp xây dựng ngành kia mà giờ chạy qua ngành tao đòi hưởng lợi =))))))

Ví dụ cá nhân xàm xí thui nha, thì tổng kết chi tiêu của mình hằng tháng, tiền dành cho sách vở học hành chiếm 2/3, nhưng lại vác mông đi làm ở những ngành nghề khác để bị đày đoạ, bị xem thường, bị xua đuổi =))))))) thi thoảng mất ý thức cũng có than thân trách phận, nhưng khi lấy lại được sự tỉnh táo thì hiểu mà hiểu mà =)))))

🥹🥹🥹

Một hiểu biết khác là cộng nghiệp.

Khi bạn đồng ý đồng cam cộng khổ với một đối tượng nào đó, bạn phải hiểu rằng cả hai sẽ chia sẻ cùng nhau cả vận tốt lẫn những phần nghiệp quả xấu. Thế nên thái độ đúng đắn vẫn là chủ động hỗ trợ nhau đi qua những giai đoạn gian khổ và chia sẻ ngọt bùi cùng nhau. Còn nếu bạn thờ ơ với nghiệp xấu của đối phương, bạn sẽ sớm nhận ra bản thân có đi xa đến mấy cũng luôn vấp phải hình thức đa dạng của loại nghiệp xấu ấy giống giống với đối tượng bạn có kết nối cùng. Hoặc nếu lúc nhận được thuận lợi trong cuộc sống mà không có ý chia sẻ, bạn sẽ sớm mất dần đi khi xung quanh bất mãn và không đồng thuận cho phước báu của họ cộng hưởng cùng bạn nữa. Lúc này bạn sẽ nhận ra, không phải tự nhiên mà bạn có loại thuận lợi đó, nó vẫn là sự cộng hưởng từ những người xung quanh bạn. Ý này rõ nhất là đối với những cha mẹ đẻ được quý tử. Con cái của họ đồng thuận cho họ được thuận lợi trong cuộc sống để tạo điều kiện tốt cho chính đứa trẻ đấy được phát triển. Phước báu của đứa trẻ đấy trổ quả cho gia đình thuận lợi. Nếu không chủ động dành cho con mình những điều tốt đẹp nhất từ quá trình thuận lợi đấy, gia đình sẽ sớm lụn bại, nhất là ở cột mốc nó rời khỏi gia đình năm 18 tuổi, và nó dứt hết nghiệp quả với gia đình gốc rễ nắm 30 tuổi.

Còn nếu không phải là gia đình, không nhất thiết phải chịu đựng những nghiệp xấu của nhau, bạn nên making cuộc đời mình bằng cách chọn bạn mà chơi. Đừng giao du và kết nối quá sâu với những người có thói quen xấu, có vận đen đủi. Không phải tự nhiên mà họ gặp phải những chuyện xui xẻo như vậy. Mình không thờ ơ với họ, nhưng hãy tạo ra các mô hình xã hội, tập thể để cho phép họ có cơ hội tự vượt qua vận xấu của mình, chứ đừng gánh nghiệp hộ cho họ, vì họ thoát được quả này mà không có chút nỗ lực nào, họ sẽ sớm sụp đổ khi gặp phải quả nghiệp trổ nặng nề hơn vì chưa có kĩ năng đi qua giông bão.

Còn nếu bạn tự thấy mình có vận đen đủi, hãy cố gắng đổi vận bằng cách giảm bớt đòi hỏi và nhận về phần mình quá nhiều (vì như thế là càng đốt thêm phước báu, mà phước nó cạn thì cơ hội gặp quý nhân cũng mất), hãy cố gắng có bao nhiêu vẫn trao đi bấy nhiêu. Còn tay chân thì đi làm công quả ở chùa, mất tay chân mà vẫn còn nói được thì hãy nói lời hay ý đẹp, nếu bị câm thì hãy trở nên mát mẻ hiền hoà để xoa dịu không khí căng thẳng… có rất nhiều cách để cho đi, không phải lúc nào giàu có thì mới có thể làm việc tốt được. Càng khó khăn thì phải càng cho đi, không phải nhận về. Tư duy ngược kiểu càng khó càng nhận thì sẽ càng lún sâu vào vũng lầy khổ sở vì tâm trí hẹp hòi không thể đón nhận nguồn năng lượng thịnh vượng.

Cho dù như thế nào đi nữa, hãy chăm chỉ, hãy biết ơn, rồi bạn sẽ sớm nhận ra cuộc sống tươi sáng và đầy hứa hẹn hơn.

Write a comment