Những người ghét tôi

Categories:BLOG
Vy Lan

Hôm qua, tôi cùng người chị học viên tìm hiểu bộ bài Herbcrafter’s Tarot của Joanna Powell Colbert và Latisha Guthrie, lật đến trang sách viết về lá The Hanged Man, dòng quote đầu tiên đã khiến tôi chú ý:

Hãy xem kẻ thù là một người bạn

Nếu gọi những ai bày tỏ sự ghét bỏ tôi là kẻ thù, thì chưa được chính xác lắm, vì tôi cũng không có ý tranh đua với họ. Điều duy nhất khiến tôi không thích họ, là mỗi khi nhìn họ, tôi cảm thấy bối rối không biết nên dùng loại kịch bản gì để ứng xử. Một khi chúng ta đã có loại cảm xúc tiêu cực với đối tượng nào đó, chúng ta dễ mặc định rằng mọi xấu xa tệ hại nhất đều thuộc về đối tượng đó, và rằng chỉ cần một hành vi bất cẩn cũng có thể trở thành lỗi sai to đùng đến từ tâm cơ xấu xa của họ. Mỗi khi được họ đánh giá cao tâm cơ thôi thúc tôi có hành vi tệ hại, tôi cũng hơi bối rối vì.. năng lực của tôi không mạnh đến thế. Làm việc ác cũng cần trí tuệ vậy. Không hề khiêm tốn chứ trí tuệ của tôi rất chán nếu phải dùng vào những âm mưu thâm hiểm, dài hơi – không có tầm nhìn, lẫn chiến lược. Thế nên tôi cứ ngồi trầm ngâm suy nghĩ, liệu họ đánh giá cao tôi như thế là vì tôi bộc lộ sự nguy hiểm đến họ, hay họ đang tự doạ chính mình?

Mẹ tôi, với sự kiêu hãnh của năng lượng Sư Tử phát triển mạnh trong lá số, hỏi tôi việc gì phải quan tâm đến người ghét mình, khi 24h mỗi ngày còn chưa đủ để nghĩ về những người yêu thương mình? Mẹ tôi rất thích niềm vui, và những điều lạc quan vui vẻ. Mẹ tôi sinh ra để làm điều đấy, và làm rất tốt. Đến nỗi, nếu ai đó lỡ có cái nhìn tiêu cực về mẹ, cũng có chút chướng ngại tự hỏi liệu bản thân có vấn đề gì. Tôi dường như không thể làm được như mẹ. Tôi luôn cẩn trọng ghi nhận mọi cảm giác/cảm xúc, mà những người ghét tôi, họ cũng tạo ra cho tôi nhiều tác động không kém những người yêu thương tôi. Do thế, tôi phải chú ý họ, vì tôi tôn trọng mọi cảm xúc trong mình, dù cho rằng tiêu cực hay tích cực. Những người xung quanh không hiểu lắm, cho rằng làm sao người ghét mình lại có thể quan trọng như người thương mình?

Không hiểu là vì đặt trọng tâm sai chỗ. Ý tôi ở đây, là mọi cảm xúc tôi ghi nhận được, đều quan trọng như nhau. Người ghét tôi hay thương tôi, đều không quan trọng tại chiều kích tâm linh này. Chưa hẳn tôi xem những kẻ ghét tôi là một người bạn, nhưng tôi trân trọng họ chẳng khác gì bạn tôi, vì họ giúp tôi nhận ra nhiều điều. 

Và vì tôi nhận ra nỗi khổ sở của họ, tôi không nỡ gia cố thêm nỗi bất an và sợ hãi ấy.

Tôi quay lại nghi vấn ở đầu bài viết “…liệu họ đánh giá cao tôi như thế là vì tôi bộc lộ sự nguy hiểm đến họ, hay họ đang tự doạ chính mình?“. Tôi tự đánh giá mình không phải là đứa tâm cơ, tôi ngây thơ và nông cạn khủng khiếp. Điều khiến một ai đó ghét tôi, hẳn là vì ở tôi có những tác động đến loại cảm xúc nào đó trong họ mà họ không đủ năng lực xử lý, nên họ cho rằng tôi ghê gớm và cần phải phòng thủ. Cách họ phòng thủ, cho phép tôi nhận ra những hành vi/lời nói nào của mình đã chưa đủ cẩn trọng, đã tuỳ tiện và đã gây ra tác động tiêu cực đến người khác. Tôi của ngày hôm nay, với nhiều tiến bộ và dần cải thiện, nhờ vào sự công kích của những kẻ ghét tôi thôi thúc tôi học hỏi và tiến bộ, và nhờ sự nuôi dưỡng vỗ về của những người yêu thương tôi. Cả hai đều quan trọng. Do thế tôi đều cố gắng ghi nhận tác động của mỗi bên đến mình.

Sự khác nhau duy nhất để có thể phân biệt cách đối xử của tôi dành cho mỗi bên, ấy là tôi có năng lực ghi nhớ kém, thế nên tôi không thể nhớ nổi những ai ghét mình – tôi dành bộ nhớ cho những ai yêu quý tôi. Vì họ cũng giúp tôi tiến bộ, nhưng họ làm thế cùng với sự cẩn trọng và trân quý tôi, do đó tôi ghi nhớ họ song hành cùng lòng biết ơn. Những kẻ ghét tôi cũng cho tôi bài học, nhưng đồng thời họ tuỳ tiện trút giận lên tôi, chửi mắng tôi, lăng mạ tôi, nên tôi thấy thế là sòng phẳng, chẳng việc gì phải tiêu tốn thêm năng lượng và cả lòng biết ơn có hạn của tôi cho họ.

Rạch ròi như thế, để thấy đến cuối cùng vẫn chỉ là tích luỹ những loại phẩm hạnh cần thiết. Đoạn đường đi có những yếu tố gì, cứ bình tĩnh ghi nhận và lướt qua, không việc gì phải níu giữ.

Author:

Trả lời

Name*
Email*
Url
Your message*

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>