giá như tôi chưa từng làm điều ấy..

Categories:BLOG
Vy Lan

Lý do mình xem phim là vì thích chị đẹp và vì sếp cho ké tài khoản miễn phí :)), nhưng bộ phim đọng lại trong lòng nhiều cảm xúc day dứt.

Để đi đến một kết quả chấm dứt cuối cùng, chắc chắn đã có nhiều dấu hiệu rạn nứt be bé tích tụ trong khoảng thời gian dài trước đó. Chỉ cần một giọt nước tràn li là sẽ đổ vỡ. Đôi khi ta ước không có giọt nước cuối cùng đấy và ta không hiểu vì sao chỉ một hành động nhỏ như thế cũng có thể gây đổ vỡ. Nhưng chính ra, đã nên chú ý từng hành vi, thái độ một cách tinh tế trong toàn bộ quá trình tương tác, chú ý cách ta gây ảnh hưởng đến đối phương để điều chỉnh kịp thời, để đừng tích luỹ quá nhiều nỗi đau trong nhau. Khi càng ở cạnh nhau lâu, ta càng mặc định đối phương với ta quen thuộc đến độ không cần phải thận trọng. Nhưng càng quen thuộc, ta càng phải cảnh giác vì hoá ra đến cuối cùng ta chẳng hiểu gì về nhau nữa, do thói quen lười củng cố những điều trông có vẻ hiển nhiên ở đấy. Nhưng mà mỗi giây mỗi phút chúng ta đã trở thành người khác rồi, mà ta quên không cập nhật về nhau, bỏ lỡ những thay đổi của nhau, lâu dần sẽ rất xa lạ.

Cả bộ phim tràn ngập những câu “giá như tôi không làm thế”… nhưng những gì đã qua đi không thể thay đổi, nếu đoạn đường trong tương lai có thể không làm thế nữa thì quả thật hay hơn.

Điều cuối cùng, bạn hiểu là gì không, bạn hối lỗi và cầu xin sự tha thứ, không phải là để bắt ép đối phương phải bỏ qua hết thảy mọi tội lỗi của bạn để mà quay về như xưa. Sẽ có chướng ngại khi nhìn mặt nhau sau tất cả những đau đớn gây ra cho nhau chứ? Làm sao hành xử tự nhiên như chưa từng có khổ đau nào gây ra? Điều duy nhất bạn có thể làm, là quay về tha thứ cho bản thân, học cách trân trọng và cảnh giác chính mình hơn, để sau này không gây ra đau khổ cho người tiếp theo như cách cũ. Hãy sửa sai. 

Sửa sai là để ngày sau đừng gây tổn thương cho người khác theo cách như vậy nữa, như thế mới là thành ý muốn tốt cho người khác.

Chứ không phải sửa sai là để người ta phải tha thứ cho mình và vờ quên như mọi chuyện chưa từng xảy ra. Kể cả người ta có tha thứ rồi thì tình cảm cũng chưa chắc đã được như xưa. Cho nên xin lỗi không phải là để mặc cả người khác tha thứ cho mình, xí xoá toàn bộ tội lỗi quay lại như lúc xưa; cũng không phải là để giảm bớt cảm giác tội lỗi của bản thân. Như thế chỉ là ích kỉ. Nhận sai như thế nghe có vẻ rất thành ý nhưng thật ra chẳng có tí thành ý gì cả. Vì cuối cùng bạn chỉ đang không chịu đựng nổi cảm giác tội lỗi của bản thân mà mau chóng muốn người khác phải tha thứ ngay để xoa dịu cảm giác đấy cho bạn thôi, chứ bạn không thật tâm muốn tốt cho họ như là bạn nghĩ…

Một chiếc phim khác giúp ta tham khảo cách buông dần quá khứ ấy là ‘Tháng năm hạnh phúc ta từng có’

Author:

Trả lời

Name*
Email*
Url
Your message*

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>