Vì sao thương tôi nhưng lại khiến tôi tổn thương?
Tôi đã từng không hiểu vì sao một ai đó bảo thương tôi, mà lại nhân danh tình thương đó tạo ra nhiều hành vi khiến tôi tổn thương. Tôi thậm chí còn tự trách móc bản thân vì đã không cảm nhận được tình thương của họ, cảm thấy nỗi đau của mình là tội lỗi, là không được phép nảy sinh. Họ luôn thể hiện bản thân tốt đẹp vì luôn hy sinh mọi thứ cho tôi, khiến tôi ngày một trở nên tồi tệ khi cố chối bỏ nỗi đau trong lòng. Tôi thậm chí không được phép tổn thương như thế.
Mãi sau này tôi đau đủ rồi mới có thể hiểu, họ là vì lợi ích của chính họ nhiều hơn. Họ là vì thương họ mà làm tất cả những điều đó, hoàn toàn không phải vì tôi. Tôi còn hiểu thêm một sự thật hiển nhiên khác, cảm xúc chính là cảm xúc, nó có mặt bất chấp tôi muốn hay không. Do thế, tôi chẳng việc gì phải tội lỗi với toàn bộ cảm xúc nảy sinh trong lòng.
Tôi bỗng thở phào nhẹ nhõm. Hay quá! Ai cũng bận rộn tự thương bản thân, thời gian đâu mà dành cho kẻ khác?
Tôi nhận ra điều này, tôi nhận ra họ chưa biết cách tự yêu thương bản thân, nên cần tôi ở cạnh thương họ cho đến khi họ tìm được cách thức. Thế nên họ bất chấp nhiều điều cưỡng bách tôi và cả chính họ. Họ phó mặc cuộc đời họ vào tay tôi. Tôi nhìn thấy nỗi khổ sở trong lòng cả hai, tôi bật khóc.
Có một thời gian, tôi cảm thấy sợ hãi khi bắt đầu một mối quan hệ thân mật với ai khác, tôi giữ khoảng cách đối với mọi mối quan hệ. Tôi sợ cuộc vui, sợ cả nỗi đau, tôi luôn trốn chạy việc phải gắn bó sâu sắc. Cho đến một ngày, một người bạn mới quen đối xử rất nhiệt tình với tôi, tôi có ý sợ hãi bỏ trốn, thì họ nói với tôi rằng:
– Tao đối tốt với mày, là vì chính tao sẽ được lợi khi mày cảm thấy hài lòng. Tao là vì tao thôi, mày không cần phải cảm thấy áp lực.
Tôi nhận ra mình hoàn toàn có thể bắt đầu một mối quan hệ thẳng thắn như thế. Tôi có cơ hội để can đảm kết nối thêm lần nữa.