Ta Sợ Dốt Hay Sợ Bẽ Mặt?

Categories:BLOG
Vy Lan

Tiêu đề nghe lạ hén? Sợ dốt hay sợ bẽ mặt? Nhưng thật ra cái dốt nếu ủ đủ lâu cũng khiến ta bẽ mặt. Vậy thì che giấu làm gì, khư khư chấp vào cái ngã làm gì?

Ngày xưa ý, khi mình dốt toán học mãi không vô, mình vẫn hay kiểu tự nhủ với bản thân là “Ôi chào cái môn toán đấy vớ vẩn trên trời, có thực tiễn đâu mà học làm chi, cuộc sống ngoài kia không có nó cũng đâu có chết”. Mà đúng là không chết vì môn toán thiệt, chỉ có suýt chết vì đầu óc ngu si do lười tư duy lâu ngày =)) sau này hối hận vô cùng luôn vì những năm có cơ hội rèn luyện tư duy và trau dồi tri thức thì đã bỏ lỡ, nay muốn quay lại học chỉ thấy nẻo đường khổ sở gian nan vô cùng.

Sau đó ý, khi mình bắt đầu học chiêm tinh, vì lười đọc sách và cũng vì thói quen lười tư duy (như cũ ý), mình lại tự nhủ là “Ôi chào cái môn nhảm nhí vớ vẩn trên trời, học nó để làm chi đâu”. Mà đúng là học nó cũng không để làm gì thật, nhưng rõ ràng sau khi đã cho bản thân theo đuổi nó, thì tư duy đã cởi mở và rành mạch hơn hẳn. Chưa kể, mình cũng đã tìm được hướng đi cho bản thân sau hơn 20 năm loay hoay khổ sở không rõ mình sống làm gì, có ý nghĩa gì và chỉ muốn tìm chết.

Và cái hồi năm nhất đại học ý, khi mình phải thi lại môn triết 2 lần, mình đã tự nhủ “Mấy ông già lý sự này thật là sống trên mây, chẳng có gì thực tế để kiếm sống, cứ bắt sinh viên học vớ vẩn thế này, không có nó thì có chết đâu chứ.” Đúng là không chết liền thật, nhưng sẽ chết từ từ vì thói quen không có quan điểm chính trị rõ ràng, nên hậu quả là phải sống trong một hệ thống chính trị vô cùng mập mờ luôn. Giờ thì bắt đầu dò dẫm từng bước một, mới thấy là không thể bỏ qua nền tảng triết học nếu muốn khởi đầu hiểu biết nhiều hơn về xã hội, chính trị và thậm chí con người mình. Và rồi trong quá trình theo đuổi, mình nhận ra khả năng sử dụng ngôn ngữ của bản thân tốt hơn, lẽ dĩ nhiên loài người phát triển vượt bậc vẫn là nhờ vào ngôn ngữ – và thông qua ngôn ngữ, mình học cách tư duy.

Từ chối tri thức là một sự tàn nhẫn đối với bản thân, mà hạ thấp công trình của tiền bối chỉ để bảo vệ cho sự cực đoan của bản thân là một sự yếu hèn. Chỉ vì để lấp liếm cho sự kém cỏi của bản thân mà không dám đối diện với sự thiếu sót. Từ ngày nhận ra những khiếm khuyết của bản thân, mình đã trở nên tôn trọng sự đa dạng và yêu quý tri thức hơn. Từ đó mình cảm nhận được tâm trí dần dần tiếp thu được nhiều hơn trước rất nhiều, và cơ hội học hỏi mở rộng trước mắt.

Việc giấu dốt và khư khư sợ sai vì sĩ diện chỉ khiến bản thân dần tụt lùi và kém cỏi hơn thôi, mình cảm thấy may mắn vì đã có bước ngoặc năm 2018 này <3 Sẵn sàng cho một năm mới có trách nhiệm với bản thân hơn.

Author:

Trả lời

Name*
Email*
Url
Your message*

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>