12 Cung Địa Bàn – vấn đề mà chúng ta đều gặp phải

Bạn đã bao giờ tự hỏi chính mình: “Tôi ở đây để làm gì? Tôi phải trở thành người như thế nào trong cuộc đời này?”
Nếu bạn từng, bạn đã bắt đầu một kiểu sống mới. Bạn bắt đầu khám phá, dù chỉ một chút thôi, sức mạnh của bản ngã chân thực. Bạn đang trên tiến trình trở thành con người mà bạn muốn trở thành. Đó là một hành trình dài hơi và đầy gian nan. Một người khi tiến bước trên con đường này sẽ thật dè dặt và chậm chạp, bởi nó có nhiều trở ngại. Nhưng đây là con đường duy nhất thực sự đáng giá, thực sự phấn khởi. Chỉ nó mới mang lại ý nghĩa cho cuộc đời bạn.
Tôi tin tưởng sâu sắc rằng, chức năng của chiêm tinh học là giúp cho những ai bước đầu đặt ra câu hỏi về ý nghĩa và mục đích cuộc đời, có thể tìm thấy câu trả lời. Chiêm tinh học sẽ ít có giá trị đối với những ai chưa từng trăn trở như vậy. Với họ, chiêm tinh chỉ là một trò tiêu khiển hoặc là một cách để thỏa mãn thói tò mò vu vơ về “điều gì sắp đến”, “chuyện gì sẽ xảy ra”. Mọi thứ vẫn ổn cho đến ngày nay; nhưng, chức năng và giá trị đích thực của chiêm tinh học chỉ bắt đầu hé lộ khi người ta tìm đến nó không phải để hỏi “điều gì sẽ xảy đến với tôi”, mà với những câu hỏi quan trọng hơn nhiều: “Làm thế nào tôi có thể nhìn thấy con người thật của mình? Làm thế nào tôi có thể giải quyết những vấn đề do chính tôi tạo nên trong cuộc đời mình?”
Mọi khó khăn trong đời chúng ta đều đến từ một nguyên nhân cốt lõi: chính mình. Chúng ta có thể thụ nhận từ cha mẹ, thầy cô, bậc tu hành hay nhà khoa học những phương thức ứng phó khôn ngoan với từng hoàn cảnh, từng thách thức cụ thể; chúng ta có thể nắm vững những khuôn phép hành xử chính thống và truyền thống trong gia đình, xã hội, công việc hay hội nhóm. Thế nhưng, dù thông thạo bao nhiêu quy tắc, chúng ta vẫn vấp ngã hết lần này đến lần khác – hoặc chỉ đạt được những “thành công” nhạt nhòa, vô nghĩa từ những cơ hội lớn và những khủng hoảng mang tính bước ngoặt của cuộc đời.
Tại sao lại thế? Bởi vì, dù có thể đã học cách giải quyết đủ loại vấn đề ở bên ngoài thế giới và đời sống xã hội, chúng ta lại chưa bao giờ dành nhiều, thậm chí là chút ít sự để tâm, cho vấn đề căn bản nhất: khám phá mục đích và ý nghĩa thật sự của cuộc đời. Chúng ta đã học cách ứng xử và giao tiếp với mọi người trong những tình huống quen thuộc – ở nhà, nơi làm việc, chỗ vui chơi. Nhưng chúng ta chưa bao giờ xem trọng việc học cách đối diện với chính mình mỗi sáng thức dậy, càng hiếm khi dành thời gian để trò chuyện với bản thân, nhất là khi một tình huống mới mẻ bất ngờ khơi dậy những phản ứng mâu thuẫn với hình dung tốt đẹp mà ta vẫn có về mình. Chúng ta đã bao giờ tự hỏi: Tôi thực sự là ai? Tại sao tôi hành xử, cảm nhận hay phản ứng khác biệt với người khác, khác với những gì nhiều người cho là đúng? Liệu sự khác biệt này có nằm sâu trong bản chất tôi? Tôi có phải là duy nhất? Nếu vậy, tại sao tôi là duy nhất? Mục đích của sự khác biệt này là gì – cội nguồn của cảm giác cô đơn, lạc lõng trong tôi là gì?
Chúng ta vẫn thường tự hỏi mình những điều đó – nhưng chỉ vậy thôi, rồi lại tặc lưỡi và bỏ qua vì chẳng thấy ai có thể cho mình một câu trả lời thỏa đáng. Đôi khi, việc giật mình nhận ra ta phản ứng với cuộc sống khác với thường ngày khiến ta cứ mãi bận lòng. Chúng ta bắt đầu nghĩ rằng có lẽ đang xảy ra vấn đề gì ở tôi rồi, rằng tôi khác người, tôi bị rối loạn hoặc đơn giản là tôi “tệ hại” – và rồi bị giày vò bởi cảm giác tội lỗi và tự ti.
Chúng ta cứ để những cảm xúc tiêu cực này lớn dần; rồi chẳng bao lâu, ta nhận ra mình đang ở trong một hoàn cảnh bi đát. Khi ấy, mọi chuyện trong đời dường như đều đi sai hướng, dù khởi đầu vô cùng hứa hẹn thành công, hạnh phúc hay thành tựu. Có lẽ vì quá chán nản, ta quyết định học một kỹ năng mới, chuyển đổi nơi ở, thay đổi vòng tròn bè bạn, hoặc đổi nghề. Thế nhưng, mọi thứ vẫn không ngừng tệ đi, thậm chí có khi còn tệ hơn trước đó. Rốt cuộc là sao? Liệu chúng ta có “đổi vận” nếu tìm đến các nhà chiêm tinh để hỏi về kết quả của nước đi hay dự định mới của mình, để ta có thể hành động “đúng lúc” và “chọn mặt gửi vàng”, như người ta thường nói?
Chúng ta có thể tránh được một vài sai lầm nghiêm trọng, hay một số tai họa nhờ sự giúp đỡ đó; tuy nhiên, phần lớn những hỗ trợ đó chỉ giải quyết những rắc rối bề nổi. Sẽ chẳng có giải pháp nào thực sự hiệu quả nếu vấn đề cốt lõi, căn nguyên của mọi vấn đề, vẫn còn đó, dù chỉ là một phần: Tại sao tôi khác biệt với người khác? Con người chân thật của tôi là gì? Hơn bao giờ hết, mỗi cá nhân ngày nay cần tìm ra những câu trả lời ý nghĩa, có sức thuyết phục, đối với những câu hỏi này. Những giải đáp đó sẽ chuyển hóa họ, định hình lại thái độ của họ đối với bản ngã chân thực và mục đích sống sâu xa của họ trên hành tinh này, ngay trong xã hội hiện tại chúng ta đang sống.

Bước đầu tiên là sẵn lòng và chuẩn bị tâm thế để đặt ra những câu hỏi này, nhận ra tầm quan trọng của việc truy vấn. Câu hỏi tiếp theo là: Ai sẽ trao cho ta những lời giải đáp thuyết phục?
Kinh Phúc Âm ghi lại lời Chúa Giê-su: “Hãy xin, các ngươi sẽ nhận được.” Các đạo sư cũng dạy rằng, khi người học trò sẵn lòng, người thầy sẽ hiện diện. Cuộc đời, tự thân nó là một người thầy uyên bác, và mỗi mối quan hệ – dù là bạn bè, đồng nghiệp, người thân hay thậm chí là đối thủ – đều có thể giúp chúng ta khám phá những bí ẩn về “ý nghĩa” cuộc sống. Thực tế, chúng ta có thể nhìn thấy chính mình qua lăng kính của người khác, qua những phản ứng mà chúng ta khơi gợi, mỗi khi chúng ta thực sự khao khát hiểu rõ bản chất của mình. Từ những tương tác đó, chúng ta có thể nhận ra những “khác biệt” của bản thân, và có lẽ cả những nét “độc đáo” trong tính cách và hành trình số phận, nếu chúng ta đủ tỉnh táo để nhìn nhận các phản hồi từ mọi người xung quanh như những tấm gương soi chiếu, trực tiếp hoặc tương phản, một bản thể độc nhất vô nhị của mình.
Thế nhưng, việc đủ khách quan để làm điều này quả thực là một thách thức lớn. Chúng ta cần – hoặc thường nghĩ rằng mình cần – một “chìa khóa” để giải mã những hình dung về chính mình thông qua các phản ứng của người khác. Hơn nữa, ngay cả khi chúng ta hiểu chúng ta khác biệt với người khác như thế nào – có thể là những khác biệt gây đến phiền toái, khó hiểu hoặc hoang mang – thì điều đó vẫn chưa đủ. Chúng ta bằng cách nào đó phải biết tại sao mình lại khác biệt so với số đông, tại sao mình lại không bình thường – có thể đến mức rối loạn. Tất cả điều đó có nghĩa lý gì? Nếu nó vốn vô nghĩa, vô mục đích, thì điều duy nhất cần làm có lẽ là trở nên tầm thường, trung bình, hoặc ít nhất là “hòa nhập” một cách an phận, bất chấp cái giá phải trả cho lòng kiêu hãnh, những khát vọng và lý tưởng tuổi trẻ về những thành tựu độc đáo của riêng ta.
Các nhà tâm lý học và bác sĩ tâm thần hiện đại thường coi “việc chỉnh sửa” là mục tiêu điều trị của họ. Trong nhiều trường hợp cực đoan, có lẽ không còn mục tiêu nào khác để hướng tới, vì tình trạng tâm lý và thần kinh đã vượt quá khả năng tạo ra quá trình đổi mới hoặc chuyển hoá. Tuy nhiên, mọi cuộc khủng hoảng (về thân tâm) đều là dấu chỉ cho thấy một cơ hội thay đổi và tự khám phá.
Nguyên nhân sâu xa của nhiều căn bệnh và khủng hoảng nằm ở việc lâu nay người ta đã cố tình né tránh những câu hỏi về bản chất và mục đích thực sự của mình. Họ lảng tránh những truy vấn khó chịu này. Kết quả là, những vấn đề do chính họ đặt ra cho bất kì điều gì họ phải đối mặt trở nên nghiêm trọng và nan giải hơn; họ ngày càng chìm đắm trong thất bại hay “vận đen”, càng thêm cay đắng oán trách “tại sao bao nhiêu chuyện tồi tệ lại đổ lên đầu tôi!”. Tất cả những điều này dồn nén và bùng nổ thành một cuộc khủng hoảng dữ dội.
Mọi khủng hoảng, tôi xin nhắc lại, là những cơ hội; nhưng hiếm có ai, trong cơn khủng hoảng, có thể nhận ra điều đó! Ai sẽ giúp họ nhìn thấu? Ai có thể giúp họ chạm đến bản ngã chân thật và thấu hiểu ý nghĩa, mục đích của những “khác biệt” nơi họ, những phản ứng riêng biệt trước cuộc đời, những hy vọng và ý tưởng mà ít ai đồng cảm?
Chiêm tinh học có thể mang đến sự trợ giúp này, nhưng chỉ khi được thực hiện bởi một nhà chiêm tinh vừa am hiểu sâu sắc về bản chất con người hoặc tâm lý, vừa có tầm nhìn tâm linh (spiritual vision) và lòng trắc ẩn. Đây là những phẩm chất hiếm có, nhưng rõ ràng là rất cần thiết, ít nhất ở một mức độ nào đó, bởi đây là yêu cầu căn bản ở một người có khả năng giúp đỡ người khác. Điều thực sự cần thiết là sự trợ giúp về mặt tâm linh (spiritual) và luôn luôn ít nhiều, phải có một hình thức chữa lành nào đó cho tâm trí (mind) và tâm hồn (soul). Đây cũng chính là loại trợ giúp mà một người sùng tín bất kì mong muốn giúp đỡ những kẻ lạc lối, tạo ra một cú hích để cá nhân thức tỉnh tiềm năng độc đáo và mục đích sống đích thực của mình, dẫn đến một cuộc chuyển hóa sâu sắc trong nhận thức về bản ngã độc đáo và cá tính chân thật của họ.
Chiêm tinh học giúp con người đạt được quá trình khai thị ấy bằng cách nào? Chắc chắn không phải chỉ bằng cách xem xét một yếu tố duy nhất trong lá số cá nhân mà bỏ qua những yếu tố khác, bởi lẽ mọi hành tinh, nóc cung (cusps), giao điểm (nodes), các góc phần tư (parts), toán vận (progressions) và tinh vận (transit) đều phải có câu trả lời nhất quán cho vấn đề cốt lõi. Tuy nhiên, trong lá số cá nhân, được lập chính xác theo thời khắc và địa điểm của hơi thở đầu tiên, có một khu vực mà người ta nên tập trung chú ý phân tích để giải quyết vấn đề này. Đó chính là cung địa bàn thứ nhất và toạ độ điểm mọc chính xác, hay còn gọi là cung Mọc (Ascendant).
