Tròn một năm bà nội mất

Categories:BLOG
Vy Lan

Ngày mai là tròn một năm bà nội mất.

4h sáng nay mình tỉnh dậy sau một giấc mơ quen thuộc. Quen thuộc tức là bối cảnh quen thuộc và nhân vật cũng quen thuộc. Mình thấy nội mất, và cảnh vật tua nhanh đến đoạn mọi người dọn nhà. Mọi người loay hoay không biết có nên dọn hết không, mình đoán là mọi người đang chưa biết nên bắt đầu dọn từ đâu. Mình rất mạnh dạn đến góc nhà dọn sạch đống chổi đang mắc trên tường. Vì hồi xưa bà nội bán chổi, bao tải các thứ ngoài chợ, nên giờ nội không còn nữa thì dọn đi cho rồi, để đấy làm chi. Mạng nhện giăng đầy góc chổi đấy, mình dùng chính cây chổi đấy quét sạch mạng nhện luôn.

Sau cùng mình nhìn thấy bà nội. Bà cười. Bà bảo là đến lúc dọn sạch rồi đó con.

ảnh này chụp vào tháng 6/2017, một năm trước khi nội mất

Mình có giấc mơ này là vì ngày hôm qua đã dành trọn một ngày viết thư cho ba mẹ. Mình viết về những cảm xúc của mình khi đối diện với cách mà ba mẹ hành xử nói năng đầy bạo lực với mình, mình phỏng đoán là có thể ba mẹ nhận lấy quán tính từ ông bà nên hành xử với con cái theo cách y hệt vậy. Ví dụ mẹ mình hồi xưa hay bị bà ngoại đánh phạt, nên sau này cũng đánh phạt mình y hệt thế. Chính cái câu “thương cho roi cho vọt” nó thiệt man rợ, khiến con cái chẳng dám làm gì khác đi ngoài tự đổ lỗi cho chính mình mỗi khi bị trừng phạt kiểu đấy. Tập quán đấy truyền từ đời nào chẳng rõ, nhưng nay mình không muốn nó tiếp tục tiếp diễn đến đời con cháu của mình nữa, nên mình quyết tâm đối diện với nó và “dọn sạch” nó. 

Hẳn là giấc mơ bảo mình nên dọn sạch như thế. Dù sao mars, chiron Xử Nữ ở cung 4, lại còn có zeus ở cung 4 nốt, nếu mình không là người quyết tâm dọn nhà như trong giấc mơ thì đợi ai đến dọn đây?

Nhưng mà kể cũng lạ, sao cứ giấc mơ nào mà nhắc nhở mình dọn dẹp tâm trí cũng hiển thị bằng hình ảnh dọn nhà thế nhỉ? 

Mình khởi phát suy nghĩ dọn dẹp là kể từ tháng 8 năm ngoái, khi chứng kiến cái chết của bà nội. Mình nghĩ rất nhiều, mình cảm thấy rất đau đớn khi đối diện với cái chết đó. Trước nay mình đã đi dự nhiều đám tang, nhưng chưa có ai gần với mình như bà nội cả. Bà nội là tuổi thơ của mình, là nguồn dựa dẫm cho mình tìm về mỗi khi cảm thấy lạc lõng. Bà chưa bao giờ hỏi nhiều, chỉ hay tò mò tọc mạch xem mình thế nào, nhưng không can thiệp. Bà hay dùng cây quạt phe phẩy. Nhưng hồi bà mất, mọi người đặt cây quạt vào lòng bà, mình ước chi mình đã xin bà cây quạt đó từ trước lúc bà nằm viện. Nhưng thôi, chắc bà muốn mình dọn dẹp sạch sẽ cả từ căn nhà lẫn tâm trí của mình và mọi người vậy. Vì lúc còn sống, hình như bà không được gọn gàng lắm. Bà là người khổ sở nhất mình từng ở cạnh, nên bà hay vung vãi cái khổ đấy ra xung quanh, khiến những người ở cạnh khổ lây. Càng về già bà càng khổ, mình nhìn thấy nhưng không biết làm cách nào để giúp bà. Kể từ lúc nhìn bà mất, mình thấy mình bất lực vãi chưởng. Mình tự nhủ nếu đã không thể giúp bà, thì mình quay về giúp chính mình vậy. Và rồi một năm qua mình đã có nhiều chuyển biến mạnh mẽ bất ngờ. Mình còn không nghĩ là mình sẽ thay đổi nhiều đến vậy, thay đổi cái khổ.

Ngày mai mình sẽ về quê thăm mộ bà, xả tang, và gửi thư cho ba mẹ trước khi lên xe vào lại Sài Gòn. Trong thư mình đã tha thiết nói rằng, con thật sự mong cầu được cùng ba mẹ sửa chữa sai lầm, cả sai sót của con lẫn của ba mẹ. Mình nghĩ ý nghĩa của việc xả tang chính là như thế: xả tất cả những vướng bận cũ trong lòng để mọi người được nhẹ nhàng và thanh thản.

Con nhớ bà nhiều lắm. Cảm ơn bà đã về thăm con.

Author:

Trả lời

Name*
Email*
Url
Your message*

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>