Mối Tình Đầu Của Tôi Là Một Thiên Bình

Categories:BLOG

Đây có thể gọi là những trải nghiệm khi yêu của một Cự Giải, hoặc là những “tips” nho nhỏ để chiếm trọn trái tim của một Thiên Bình,… sao cũng được, tùy vào bạn muốn đặt cái tên gì cho nó. Ngay từ đầu tôi chỉ muốn bảo, đấy, đấy là mối tình đầu của tôi, lãng mạn và nhẹ nhàng. Nhưng khi tôi viết những dòng này, tôi nghĩ mình có lỗi với họ, vì dường như họ không muốn nhớ đến tôi như là người yêu cũ nữa, từ lâu họ đã nghĩ chúng tôi chỉ là bạn.

1. Mùa hè : “Muốn Thiên Bình yêu bạn thì bạn cần phải dứt khoát thể hiện tình cảm một cách chân thành.”

Hôm ấy sinh nhật tôi, lại cận kề ngày thi vào trường cấp 3 chuyên ở tỉnh, tôi nghĩ hình như ai cũng (cố tình) lờ đi không thèm tổ chức tiệc hay chỉ đơn giản là chúc sinh nhật tôi. Không ai cho phép tôi thừa một ngày để vui vẻ, để hạnh phúc. Hình như đứng trước sự thành công thì những cảm xúc ấy thật xa xỉ. Hôm ấy tôi vẫn đi ôn thi bình thường.

Tôi học 3 môn chính : Toán, Văn, Anh. Môn toán tôi được kèm riêng hẳn hoi với một ông thầy già suốt ngày say xỉn và đãng trí. Nhưng vì nghe đâu người ta bảo lão nắm được bí kíp, ngày cuối thì lão mới xùy ra, thế nên tôi đành kiên nhẫn theo học. Nhưng thực ra trong sự kiên nhẫn ấy còn vì một điều khác nữa.

Hôm ấy Thiên Bình chúc sinh nhật tôi. Lúc ấy tôi đang tủi thân gần chết !

Cự Giải như tôi dễ mềm lòng lắm, dễ cảm động lắm, cứ rưng rưng, và rồi từ hôm ấy chẳng hiểu sao tôi chú ý cậu ấy nhiều hơn mức bạn bè thông thường. Tôi cứ muốn cậu ấy phải quan tâm tôi nhiều hơn, chú ý tôi nhiều hơn. Vậy là trong cái lớp học kèm chỉ vỏn vẹn 3 đứa cùng lão thầy say xỉn, tôi cứ liên tục kiếm cớ trò chuyện với cậu ấy nhiều hơn những bài học quan trọng trước mắt…

Và rồi 2 đứa đậu trường chuyên. Tôi sung sướng nghĩ hẳn là vì duyên phận, và rồi cứ quan tâm cậu ấy ngày một nhiều hơn. Cho đến khi tôi nhận ra tình cảm thật của bản thân mình.

– Tiến nghĩ gì về tình yêu ?

– Sao phải đến với nhau rồi lại rời xa nhau như vậy ?

Lúc ấy tôi có suy nghĩ mơ hồ về mối tình đầu của cậu ấy. Có lẽ cậu ấy hiểu được tình cảm của tôi nhưng muốn trốn tránh vì sợ hãi chăng ? Vậy thì tôi nên thể hiện dứt khoát. Tôi rủ cậu ấy đi ăn sáng, đi biển, đi thả diều… mọi cớ để có thể được gặp lại cậu ấy sau kì thi. Thế nhưng đều bị từ chối. Từ chối kiểu, ban đầu thì đồng ý, sau tới gần giờ hẹn lại hủy không lí do. Tôi buồn không thể tả.

– Chẳng lẽ Tiến vì người đến trước mà làm tổn thương người đến sau ?

– Tiến không biết nữa, Vy đừng làm khó Tiến !

Tôi vẫn nhớ hoài, có lẽ Thiên Bình là một loài không thể dứt khoát được trong mọi chuyện ? Hồi ấy, chỉ còn khoảng 2 tuần nữa là đến ngày thi, thế mà tôi hỏi cậu ấy tính thi chuyên gì, cậu ấy trả lời chuyên Sinh. Và rồi khi tôi lân la làm quen với bạn bè cậu ấy để hiểu hơn về cậu ấy, thì bạn bè lại bảo cậu ấy đăng kí thi chuyên Toán kia mà ?! Rồi lão thầy ngơ ngác bảo, hắn thi chuyên Tin. Thế là sao ? Lúc ấy tôi có suy nghĩ là cậu ấy nói dối mình, nhưng về sau tôi biết, lúc ấy cậu còn đang hoang mang với sự lựa chọn của bản thân thì làm sao mà trả lời cho rõ ràng một câu hỏi tưởng chừng như đơn giản đến vậy.

2. Mùa thu: “Thiên Bình vì sợ tổn thương nên rất dè dặt trước khi yêu. Nhưng khi yêu thì sẽ hết mình.”

Rồi đột ngột, Thiên Bình hỏi tôi có muốn làm người yêu của cậu ấy không ? Thú thật, lúc ấy tôi chả hiểu người yêu là khái niệm gì đâu, nhưng vẫn đồng ý ngay tắp lự, tôi nghĩ chắc đó là thứ ràng buộc tình cảm giữa hai người với nhau chăng ? Lúc trước tôi chỉ biết là, tôi có tình cảm với ai thì tôi muốn được người ấy hồi đáp, nghĩa là chỉ cần nói thích tôi thôi, là đủ. Nhưng lạ lắm, cậu ấy dù hỏi tôi câu trên, nhưng chưa một lần bảo thích tôi. Mãi cho tới khi…

– Hôm nay là tròn 1 tháng mình quen nhau đấy Tiến. Hihi

Rồi kể từ ngày ấy, cậu đối xử với tôi khác hẳn. Cậu bảo thích tôi, cậu quan tâm tôi, nhắn tin cho tôi mỗi ngày, tình cảm của cậu tăng lên mỗi ngày, và dần dần cậu kéo tôi vào cuộc sống của cậu. Lúc ấy cho mãi đến sau này, tôi thắc mắc lắm, chẳng hiểu vì sao từ thái độ lãnh đạm của tháng đầu quen nhau, lại chuyển đột ngột sang cách thể hiện tình cảm nồng ấm đó chỉ sau một lời nói ? Cậu ấy bảo, từ hôm ấy thì cậu ấy mới thấy được sự chân thành trong tình cảm của tôi và mới bắt đầu mở lòng.. “Vì chỉ có những người nghiêm túc thực sự mới nhớ rõ ngày kỉ niệm như thế.”… Tôi nhớ mãi câu nói này.

Rồi những buổi sáng sớm hai đứa ra biển ngắm bình minh mãi cho đến tận trưa mới về. Những buổi đi thả diều gió lồng lộng. Những cái nắm tay đầu tiên… Ngây ngô và vụng dại, tôi say sưa đắm chìm vào thứ cảm xúc mới mang tên tình đầu. Cậu ấy thì luôn dành tất cả mọi điều tốt nhất cho tôi, luôn cố gắng làm tôi hài lòng, luôn nhẹ nhàng và ấm áp như thế.

Và năm học mới lại đến…

3. Mùa đông : “Thế giới của Thiên Bình là một thế giới đầy màu sắc, thú vị và cuốn hút. Thiên Bình không muốn làm mất lòng ai.”

Cự Giải như tôi lần đầu tiên bước ra khỏi nhà để hòa mình vào thế giới mới. Trường mới, lớp mới, bạn bè mới. Lúc ấy tôi rất hoang mang và sợ hãi, tôi chỉ muốn bỏ trốn và trong một góc khuất và khóc nấc lên. Thế nhưng nhìn sang Thiên Bình, tôi thấy cậu có vẻ rất hứng thú. Cậu chào những người cũ lâu ngày chưa gặp, và phấn khởi làm quen với nhiều bạn mới. Tôi thực sự rất ghen tị vì tôi không thể hòa đồng được như vậy.

Cảm giác ghen tị và tủi thân vì phải chia sẻ mối quan tâm của cậu ấy với mọi người xung quanh làm tôi đau đớn. Lần đầu tiên tôi và cậu ấy có xích mích với nhau. Tôi im lặng và lẩn trốn cậu ấy. Tôi không chấp nhận được việc cậu ấy phải có cuộc sống riêng. Tôi quan sát cách cậu ấy quan tâm các cô gái khác cũng y hệt như với tôi, tôi ghen tuông, tôi khổ sở.

Rồi việc tôi và cậu ấy quen nhau trong hè cũng được lan truyền đi nhanh chóng. Tuổi học trò có bao nhiêu người yêu nhau đâu ? Thế nên nó trở thành đề tài chính cho mọi câu chuyện bàn ra bàn vào. Họ xì xầm không hiểu vì sao một đứa trầm lặng, mờ nhạt như tôi lại có thể được cậu Thiên Bình nổi bật ấy để ý. Rồi họ soi mói, nói nặng lời với tôi… Một tập thể mới khi bước vào, bạn chưa làm gì mà đã không còn thiện cảm của họ, thì bạn sẽ rất khổ sở, nhất là với một đứa nhạy cảm như tôi đây. Tôi khóc với cậu ấy, cậu ấy chỉ buông nhẹ một câu “Cố gắng lên, rồi mọi chuyện sẽ ổn”, vì cậu ấy chẳng dám đứng lên bảo vệ tôi, cậu ấy sợ phiền lòng người khác.

Mọi chuyện sau này ổn thật, nhưng để lại trong lòng tôi vết thương sâu hoắm.

4. Mùa xuân: “Thiên Bình là một kẻ lãng mạn bậc nhất. Là kẻ biết chiều chuộng người yêu.”

Sau một thời gian dài thì Thiên Bình cũng hiểu tôi là đứa ích kỉ thế nào trong tình yêu, thế nên cậu ấy bớt đi những mối quan hệ không thân sơ lắm, và giới thiệu tôi với những người bạn thân tình. Dần dần cậu ấy cho tôi hiểu, ai cũng có cuộc sống riêng của mình. Nếu cuộc sống của tôi là căn phòng đầy ắp sách truyện thì cuộc sống của cậu ấy là những mối quan hệ bận rộn quanh mình. Ai cũng cần có thế giới riêng, miễn dành cho nhau thời gian là được.

Vậy là, những thói quen be bé được hình thành. Mỗi sáng, cậu ấy đi học sớm đứng chờ tôi ở cổng trường, rồi cả hai cùng vào căn tin ăn sáng và lên lớp. Ra chơi, hoặc cậu ấy sang lớp tôi, hoặc tôi sang lớp cậu ấy, cùng trao đổi bài vở trong ngày, hoặc đùa giỡn, trò chuyện. Mỗi sáng chủ nhật, hai đứa lại hẹn nhau ra biển ngắm bình minh lên. Thiên Bình đèo tôi trên chiếc xe đạp, chậm rãi, nhẹ nhàng, như cách cậu ấy yêu tôi vậy.

Cậu ấy chia sẻ với tôi những sở thích, những đam mê từ bé. Đồ họa, nhiếp ảnh và xe hơi là ba thứ được cậu yêu thích nhất. Lúc ấy thì cậu chỉ có mỗi chiếc máy tính cũ kĩ để luyện tập các phần mềm đồ họa mỗi ngày, chứ nhiếp ảnh và xe hơi thì cậu chưa có điều kiện để theo đuổi. Tôi thấy cậu im, nhưng Thiên Bình hay do dự thế chứ đã quyết tâm rồi thì sẽ đạt được. (Và bây giờ thì có lẽ cậu đã đạt được một phần, tôi vẫn theo dõi cuộc sống của cậu mà.). Tôi yêu đồ họa qua từng sản phẩm cậu làm ra, yêu nhiếp ảnh qua từng lời chia sẻ cậu thủ thỉ, duy mỗi xe hơi thì tôi chẳng hiểu gì cả, nhưng tôi vẫn chăm chú lắng nghe, vẫn cho ý kiến về cái tên cậu đặt mỗi khi có cuộc thi bình luận về xe hơi.. tôi chẳng rõ những điều ấy lắm. Nhưng được cùng cậu ấy làm tất cả mọi việc trên đời như thế thì thật sự rất hạnh phúc.

Rồi cậu cũng ủng hộ những sở thích của tôi. Đọc sách, vẽ tranh và làm đồ handmade. Những sở thích ấy của tôi cũng đã có từ hồi bé tí. Cậu tặng tôi sách mỗi khi có dịp, khuyến khích tôi vẽ vời, và rất trân trọng những món quà handmade mà tôi đã tặng. Cậu bảo cậu đã dành nguyên một ngăn tủ to để cất kĩ những món quà ấy của tôi. Và tôi thực sự rất cảm động. Điều đó khiến tôi có thêm động lực để say sưa duy trì những sở thích rất nữ tính ấy.

4. Mùa hè, mùa thu: “Thiên Bình rất nghiêm túc trong chuyện tình yêu. Thiên Bình luôn hướng đến sự yên bình.”

Tôi nhớ mãi câu hỏi rất đau đớn của cậu ấy trước khi hai chúng tôi vĩnh viễn không gặp lại nhau nữa: “Tiến chỉ muốn yên bình yêu một ai đó mà thôi, không được hả ?”.

Dĩ nhiên là không được, vì đã có quá nhiều sóng gió xảy đến với chúng tôi.

Mùa hè ấy kỉ niệm một năm chúng tôi yêu nhau. Vẫn hạnh phúc, nhưng không còn lâu nữa. Tuy nhiên, tôi sẽ vẫn kể tiếp những gì đã xảy ra.

Thiên Bình không hề thích mỗi lúc tôi say sưa làm gì mà bỏ quên cậu ấy, hoặc thi thoảng vì mệt mỏi mà tôi lơ đãng trong tình yêu. Cậu ấy luôn muốn tôi phải chăm chút cho tình yêu này, như cậu ấy vậy, vì thế mà dần dà tôi có cảm giác tình yêu này như là một gánh nặng… Mà tôi thì càng cảm thấy ngột ngạt thì tôi càng muốn thoát ra.

Thế nhưng chẳng phải tôi chủ động làm như thế cho đến khi mẹ cậu ấy đến nhà tôi, yêu cầu tôi tránh xa cậu ấy kèm những câu xúc phạm đến danh dự tôi và cả gia đình tôi. Vì thế nên tôi quyết định rời xa cậu ấy, không nói một lời nào.

Chuỗi ngày sau đó là một chuỗi ngày đau đớn đối với cậu ấy. Tôi vẫn thường theo dõi cậu ấy bằng cách hỏi thăm bạn bè thân cận, tôi cũng đau, nhưng vì lòng kiêu hãnh quá lớn. Bạn biết mà, Cự Giải rất yêu gia đình, thế nên tôi chẳng thể tha thứ cho mẹ cậu ấy được. Nhưng sâu xa hơn, tôi nghĩ tôi và cậu ấy không có tương lai. Ấy là tôi nghĩ xa, nhỡ mà hai đứa yêu nhau tới mức muốn cưới nhau thì sẽ thế nào…

Suy nghĩ ấy đã từng giúp cậu ấy thấy tôi nghiêm túc trong tình yêu, nhưng đó cũng chính là rào cản không hề nhỏ khiến tôi nao núng không muốn quay về. Tôi, mặc dù vẫn hoài niệm, nhưng chưa bao giờ muốn quay về bên cậu ấy cả…

5. Mùa đông một năm sau đó: “Thiên Bình không quên được tình cũ nên sẽ làm tổn thương người mới. Sự không dứt khoát của Thiên Bình khiến người cũ luôn còn hy vọng.”

Tôi không quên được Thiên Bình. Tôi là người chủ động liên lạc lại.

Lúc ấy, cũng đang có một bạn nữ khác thích cậu ấy, và cũng đang cố gắng mở lòng cậu ấy ra như tôi hồi đó vậy. Nhưng tôi ích kỉ, tôi không muốn cậu ấy thuộc về ai khác dù tôi chẳng còn muốn ở bên cậu. Tôi muốn cậu ấy vẫn ở một mình, vẫn nghĩ đến tôi… Tôi đã tìm mọi cách để níu kéo cậu ấy. Cũng với sự do dự rất lâu, cậu ấy muốn bỏ tất cả sau lưng để quay về bên tôi. Nhưng đến khi tôi hỏi “Thế thì Tiến phải nói dứt khoát với bạn nữ ấy nhé ?” thì cậu ta im lặng. Sự ích kỉ bên trong tôi làm tim tôi vỡ vụn. Tôi phẫn nộ, tôi muốn phá tình cảm của cậu ấy. Chắc hẳn tình cảm cậu dành cho cô bạn ấy vừa mới chớm nở mà thôi. Tôi vẫn luôn nghĩ cậu còn tình cảm với tôi, vì cậu vẫn đối xử nhẹ nhàng với tôi như vậy, vẫn lo lắng cho tôi như vậy khi tôi đổ bệnh, vẫn quan tâm tôi mỗi ngày…

Thế nhưng tại sao cậu ấy vẫn cho cô gái kia cơ hội ? Điều ấy làm tôi thực sự đau đớn, tôi không im lặng nữa, mà thay vào đó là tôi la hét, đập phá, chửi rủa đến mụ mị con người…

Cho đến khi cô ấy nhắn tin cho tôi “Bà đừng đối xử với Tiến như thế nữa, Tiến tổn thương đủ rồi !”. Ban đầu thì tôi tức run người, vì cô ấy lấy tư cách đâu mà nói với tôi điều ấy chứ ? Nhưng sau đó, những lúc tôi thực sự cô đơn, tôi co ro mình trong bóng đêm, tôi cảm thấy mình đã đi quá xa. Tôi không còn hiền lành như trước nữa, không còn yêu một cách ngây ngô, vô tư như trước nữa… Tôi không còn là tôi của ngày đầu khi yêu nhau nữa, trách sao tình yêu chẳng còn ? Thiên Bình đâu có yêu một cô gái hung hăng, mất cả lí trí như tôi được ?

6. Mùa xuân và những điều mới mẻ: “Mãi cho đến mùa xuân năm sau nữa, tôi mới có thể nguôi ngoai. Chấm dứt câu chuyện tình với một chàng Thiên Bình lãng mạn.”

Sau chuyện tình với cậu bạn Thiên Bình thì tôi không thể yêu một ai đó nghiêm túc được nữa. Tôi luôn day dứt đi tìm một người có thể thấu hiểu tôi như cậu, có thể chiều chuộng tôi như cậu, chịu đựng tính khí trẻ con thất thường của tôi như cậu… mà mãi tôi vẫn không thể tìm được.

Nhưng bây giờ thì tôi đã thực sự yêu trở lại, với một tình yêu nghiêm túc.

Bạn tin không ? Rồi một ngày nào đó, tôi sẽ kể bạn nghe chuyện tình tiếp theo của tôi với một cung hoàng đạo khác, nhưng là một cái kết có hậu, hơn thế này rất nhiều.

Cự Giải như tôi sẽ yêu âm thầm thôi, không nói ra đâu, nhưng thấu hiểu rất nhiều…

Bạn có đủ kiên nhẫn cho tình yêu ?

Author:

Trả lời

Name*
Email*
Url
Your message*

You may use these HTML tags and attributes: <a href="" title=""> <abbr title=""> <acronym title=""> <b> <blockquote cite=""> <cite> <code> <del datetime=""> <em> <i> <q cite=""> <strike> <strong>